Ở đó

Ở đó

Tôi nghe thiên hạ bảo nhau
Ở đó có một phép màu trần gian

Đường tới đó rất gian nan
Ngã ba suối hiểm ngút ngàn cỏ lau

Dù nghèo khó hay sang giàu
Tóc xanh tới kẻ bạc đầu đều mê…

Ở đó có một hạt kê
Có đàn chim sẻ tìm về đêm đêm…

Ở đó có một cái tem
Ai may bóc được sẽ hên cả đời!…

Ở đó có một cuộc chơi
Chiến binh khỏe nhất sẽ bơi tới cùng

Ở đó là chốn thâm cung
Bên ngoài hoa mỹ bên trong mịt mù…

Ở đó có sợi dây dù
Siết cho lè lưỡi, mỏi nhừ tấm thân!

Ở đó có chiếc cửa quan
Kẻ yếu chỉ biết khóc than bên ngoài…

Ở đó có chiếc quan tài
Vừa vặn để đút thi hài một gang!

Ở đó có một chiếc răng
Mà xơi hết cả một thằng to con!

Ở đó là chốn thiền môn
Kẻ khờ vội vã, người khôn nhẹ nhàng…

Ở đó có chiếc cổng làng
Thấy xe quá tải vội vàng mở ra!

Ở đó có chiếc hang ma
Khi vào trai tráng, khi ra tiểu đồng!

Ở đó có một dòng sông
Lúc nhợt, lúc đỏ, lúc trong tuyệt vời!

Tôi nghe họ bảo trên đời
Ở đó có cả những lời rèm pha…

Ở đó có người chui ra,
Hay vào hết thảy đều òa khóc to!

Ở đó có gì hay ho
Mà ai cũng muốn thăm dò nông sâu?

Tôi nghe thiên hạ bảo nhau
Thực ra chả có gì đâu, nhưng mà

Ở đó gắn một cái loa
Mỗi khi có kẻ vào ra biết liền!…

P.S:

Ở đó một thời đảo điên
Về sau thì lại rất hiền – hiền khô!…

Một lần

Một lần

Chiếc lá chỉ rụng một lần
Đời ta cũng vậy đâu cần nhiều hơn…
Ôm em chỉ một lần ôm
Thế thôi cũng đủ nhớ hơn một lần…

Hoa thơm chỉ nở một lần
Và em cũng thế tuổi xuân rạng ngời
Một lần chỉ một lần thôi
Có quay trở lại cũng vời vợi xa…

Một lần lời đã nói ra
Vào tai người khác khó mà đổi thay…
Một lần lời nói gió bay
Có tin nhau cũng hao gầy tuổi xuân…

Ma túy, thuốc phiện, hút cần
Có ai dám thử một lần hay không?
Một lần đã đủ bão giông
Một lần thôi đã đủ không còn gì…

Một lần cất bước ra đi
Chỉ mong có một ngày về đẹp hơn…
Một lần đếm bước cô đơn
Mới hay phía trước con đường rất xa…

Một lần mắt biếc mở ra
Trời xanh từ đó mới là của chim…
Một lần anh nắm tay em
Con chim bỗng hót rộn lên bồi hồi!

Có bao chuyện ở trên đời
Vui buồn chỉ một lần thôi, một lần…
Đời em chỉ có một lần
Mà tôi năm sáu bẩy lần đảo điên…

Chuyện viết thơ

Chuyện viết thơ

Đem chuyện mình ra viết
Chắc được dăm bài thơ
Thế thôi may còn đủ
Tạo ra những bất ngờ

Đem bạn bè ra viết
Sẽ nhiều, thú vị hơn
Mỗi đứa một số phận
Một câu chuyện vui buồn

Đem chuyện người ra viết
Cả triệu triệu bài thơ
Đời muôn hình vạn trạng
Viết cho đến bao giờ?

Chuyện viết thơ kia cũng
Giống như giữa đất trời
Bao la, mình bé nhỏ
Chỉ là hạt cát thôi

Thế nên đừng quanh quẩn
Trong vỏ ốc đời mình
Ngoài kia đầy nắng đẹp,
Đầy hoa đầy bướm xinh

P.S:

Đem chuyện nàng ra viết
Chắc được nghìn bài thơ
Nghìn bài một mô-típ:
Mình yêu, nàng hững hờ!

Cũng buồn nhưng chấp nhận
Chuyện đời, thơ xưa nay
Một nghìn bài chẳng lẽ
Không có bài nào hay?…

Miệng đời

Miệng đời

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Tác giả: Ngạo Thiên

Cõi tạm

Cõi tạm

Ai chẳng biết trần gian cõi tạm
Mà lòng người sao vẫn bon chen.
Để rồi sầu khổ triền miên
Hỉ, nộ, ái, ố đè trên thân gầy.

Đã biết khóc từ ngày nhập thế
Đã biết đời dâu bể phù du
Sống trong thực thực, hư hư
Quẩn quanh trong chốn ngục tù trần gian.

Cũng có lúc phân vân tự hỏi
Tham, sân, si là bởi vì đâu?
Người người lại hại lẫn nhau
Kiếp này đã thế, kiếp sau thế nào?

Tiếng cười, khóc có bao giờ hết
Chỉ trừ khi xác chết hồn lìa
Đời gom trên tấm mộ bia
Vài hàng chữ ghi ngày lìa trần gian.