Ngày xưa, canh cua, dưa, cà và em

Chiều ăn canh dưa hay canh cua?
Mồng tơi rau đay hay me chua?
Ăn gì cũng được tùy em nấu
Thôi ăn canh cua mua thêm dưa!

Anh ngồi thư thả xem ti vi
Em xào khoai tây cười hi hi
Đôi lúc nhìn anh em bắt gặp
Uyên ương vờn nhau, em quay đi!

Em bảo cua đồng nay ngon ghê
Canh cải thơm lừng ôi hơi phê!
Anh bảo ngày xưa anh còn bé
Hay đi moi cua quanh con đê

Chiều buông ta nhìn nhau say sưa
Canh ngon ăn nhanh như thoi đưa!
Em bảo mình cùng ăn hết nhé,
Anh ăn cà đi, em ăn dưa!

Trăng rằm vừa chui qua song thưa
Rơi vào người em êm như tơ
Em nhìn mây trôi và em hát
Anh nghe mơ hồ như trong mơ…

Lâu rồi không về qua nơi xưa
Không dưa không cà không canh cua
Luống cải bên hiên nhà xơ xác
Trăng buồn không rơi qua song thưa…

Em cùng mây trôi về nơi xa
Thanh xuân qua rồi, bao năm qua
Vẫn còn lưu luyến chiều xưa ấy
Canh cải thơm lừng hương bay xa…

Tình anh bán cà

Tình anh bán cà

Người ta sắm Tết đầy nhà
Tôi nghèo chỉ có mỗi cà với thơ!
Vợ ru con hát ầu ơ
Ví dầu buồn ướt cả thơ lẫn cà!

Tết là Tết của người ta
Của tôi chỉ có toàn cà với thơ!
Vợ điên tiết quá sửng cồ
Bực mình bóp nát cả thơ lẫn cà!

Tôi buồn định để Tết ra
Đốt thơ rồi sẽ bán cà nuôi thân!
Cuối năm trả hết nợ nần
Vợ con hớn hở, Bính Thân rạng ngời!

P.S:
Đấy là tôi chỉ nói chơi
Chứ cà, thơ đã nát rồi còn đâu!
Thế mà,
Đêm qua chó sủa gâu gâu
Giật mình còn tưởng ai đâu trộm cà!
Giật mình,
Thấy vợ xích lại gần ta
Lấy tay đang vá lại cà với thơ!

Từ đấy tôi lại làm thơ
Chị em đọc cứ ngẩn ngơ vì cà!
Tôi mừng định để Tết ra
Bán thơ nuôi miệng còn cà, cho không!