Tiếng thời gian

Tiếng thời gian

Thơ buồn vừa viết một câu
Chợt thèm nghe tiếng yêu đầu ngu ngơ
Thèm nghe tiếng của tuổi thơ
Có con chim hót ngẩn ngơ cuối đường…

Thèm nghe một tiếng ễnh ương
Tiếng ve kêu, tiếng trống trường thân quen
Tiếng hàng cây thức trong đêm
Tiếng mưa vừa ngớt trăng mềm nhô ra…

Thèm nghe tiếng sóng xa xa
Biển chiều em hát tình ca dạt dào
Thèm nghe tiếng gió lao xao
Tiếng đồi sim mãi xạc xào nhớ thương…

Thèm nghe tiếng nắng chiều vương
Cái hôm tôi sắp lên đường đi xa
Em qua xóm nhỏ em qua
Tiếng bàn chân bước như là chậm hơn…

Nhiều năm đếm bước cô đơn
Thấy hoa phượng nở vẫn buồn vu vơ
Thương ta thương những dại khờ
Thương em thương tuổi học trò qua mau…

Thơ buồn vừa viết một câu
Chợt thèm nghe tiếng yêu đầu ngu ngơ
Thèm nghe tiếng của tuổi thơ
Có con chim hót ngẩn ngơ cuối đường…

Nắng chiều Quang Hanh

Nắng chiều Quang Hanh

Quang Hanh trong giấc mơ chiều
Nắng chan hòa nắng gió dìu dịu êm
Tôi đi qua tuổi thần tiên
Tìm về trường cũ lòng miên man buồn…

Nhớ em một sớm tinh sương
Cuối đồi gió biển còn vương tóc mềm
Tôi cầm tay em thật êm
Em cầm rất nhẹ yếu mềm tim tôi…

Trường xưa nay đã san rồi
Sao không để lại cái đồi hoa sim?
Chiều nay tôi mải đi tìm
Mà quên nắng đã vội chìm vào mưa…

Quang Hanh thứ 7 chiều mưa
Thương em buồn lắm mà chưa kịp về…