85 năm một cuộc đời...

85 năm một cuộc đời…

Các cụ sinh năm 30
Có người còn sống có người đi xa
Sống nay chết mai tuổi già
85 năm cũng gọi là cao niên

Sinh ra từ chốn bùn đen
Các cụ quyết chí vùng lên rửa thù
Mùa thu cho tới mùa thu
Mùa đông qua hết mây mù rồi xuân

Một đời thật lắm gian truân
Hiển danh vinh nhục mấy lần đã xong?
Phận nghèo còn mãi long đong
Bao lâu nữa mới trả xong Nợ Người?…

Sáng nay loa đã phát rồi
85 tuổi Đảng tuổi Đời nở hoa
Tôi xin chúc các cụ nhà
Sống lâu bên Đảng ít là trăm năm!

Trải chiếu ngắm trăng - Thơ: Nguyễn Thế Hoàng Linh - Minh họa: Thành Phong

Trải chiếu ngắm trăng

Cụ bà trải chiếu giữa sân
Cụ ông đập đập hai chân vào ngồi
– Chán ghê hết thuốc lào rồi
– Trưa vừa rào lại đấy thôi, quên à?
– Tôi bảo hết thuốc lào mà
– Vừa cơm xong nấu cháo gà gì ông
– Điếc rồi, thế có chán không
– Giờ này còn định ra sông tắm, trời!
Ông đúng là đồ dở hơi
– Dở hơi mà lại biết bơi đấy bà
– Ông bảo gì mà cháy nhà
Phỉ phui cái miệng không là chết oan.