An toàn lao động

Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ:

– Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bị viên gạch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp!

Giọng Vova:

– Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!

Vova lập chiến công

Băng trên sông sắp tan. Có một cậu bé đang chìm dần xuống nước. Vôva nhảy ngay xuống nước và kéo được cậu bé đó lên.
Trong giờ học cô Ivanova nói:

– Các em, Vôva của chúng ta đã lập một chiến công – cứu người! Giờ thì bạn ấy sẽ kể cho chúng ta nghe câu chuyện đó.

Vôva:

– Ơ, biết kể cái gì bây giờ? Thôi được rồi. Đầu tiên em cho cái thằng ngu đó mượn bánh xe trượt băng…

Vova học lớp 3

Vova học lớp 3 mến một cô bạn học cùng lớp lắm mà không dám nói ra. Nhưng để lâu không chịu được, một hôm cậu đánh bạo gửi cho cô bạn một mảnh giấy ghi: “Bạn ơi, mình mến bạn lắm. Chiều nay chúng mình ra công viên cho mình nắm tay nhé”.

Cậu tức khắc nhận được một mnh giấy tương tự từ phía cô bạn. Đáp lại sự hồi hộp của cậu, trên đó ghi: ”Nếu ra công viên chỉ để nắm tay nhau thì bạn xuống lớp 2 mà học”.

Bố của Vova

Hàng ngày Vôva thấy mẹ quát tháo bố, mỗi khi ông quá chén hoặc đôi khi bố Vôva quện chưa lau nhà, một hôm Vôva hỏi.

– Tại sao bố khoẻ mà lại sợ mẹ thế, như con ấy chứ chẳng sợ mẹ tí nào cả…

Bố Vôva nổi cáu:

– Mày thì biết gì, nói linh tinh, có những lúc mẹ mày phải quỳ trước mặt tao hàng tiếng đồng hồ mà tao còn không thèm nói câu nào ấy chứ…

Lúc đó mẹ Vôva đi chợ về:

– E hèm, ông nói lúc nào ấy nhỉ?

– Hì hì àh hôm trước anh chui vào gầm giường tìm cái bút chẳng may bị mắc kẹt, em lấy cán chổi lùa mãi anh mới ra được đấy!!!! May quá không có em thì chết…

Vova trong giờ kể chuyện

Cô giáo đang đọc truyện “Ba chú heo con” cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm:

– Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé!

Cô giáo ngừng lại hỏi Vova:

– Con có biết bác nông dân nói gì không?

Vova :

– Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”.

– Cô giáo tức đỏ mặt, vừa học bài “Sự tích bánh chưng, bánh dày”, Cô lại hỏi tiếp:

-Thế em có biết bánh chưng có từ bao giờ không?

– Tính theo mùa thì có từ giáp Tết, tính theo ngày thì có tại hàng quà sáng lúc 5 giờ ạ!

Cô giáo tức không chịu được liền mắng :

– Em có biết tuần này đã bị điểm 2 lần thứ ba rồi không? Vova :

– Thưa cô, em đã hiểu ý nghĩa câu: “Ghét của nào trời trao của ấy”.

Nguồn gốc

Cô giáo giảng giải nguồn gốc loài người xuất phát từ sự tò mò của Adam và Eva. Vova giơ tay:

– Cô nói sai rồi, bố em nói rằng tổ tiên chúng ta là KHỈ.

Natasha quay sang bảo:

– Vova, cô giáo đâu có nói riêng nguồn gốc gia đình cậu.

Lột da thằng nhỏ

Một người làm trong ủy ban Kế Hoạch Hóa gia đình người Kinh công tác trên miền núi. Gặp vợ chồng người thượng A Pó mới 25 tuổi, nhưng đã có 6 đứa con. Anh ta chê: “Chúng mày kém, nghèo mà đẻ lắm. Chả bằng một góc người Kinh.”

Tự ái lắm, A Pó bảo vợ: “Tao với mày tối nay phải đến nhà thằng giáo viên người Kinh xem nó “ấy” vợ nó thế nào mà thằng kia bảo mình không bằng một góc của nó”. Tối đến, A Pó cùng vợ rình nhà giáo viên người Kinh. Nhà sàn nên hơi cao, A Pó không nhìn thấy gì bèn bảo vợ đứng lên trên lưng mình để xem.
Vài phút sau, vợ A Pó trèo xuống, mặt hơi đỏ.

A Pó hỏi: “Thế nào? Mày thấy gì không?”

Chị vợ thèn thẹn lắc đầu: “Vợ chồng ông giáo “ấy” cũng thế. Chả khác gì lúc mày ấy tao cả”.  A Pó tức lắm, lầm bầm: “Thằng kia đã bảo khác là khác. Để ông đứng trên vai mày ông xem”. 5 phút sau, A Pó trèo xuống đất, mặt xanh mét, chân tay run lẩy bẩy.

Vợ lấy làm lạ lắm, nhưng không dám hỏi.  Trên đường về, A Pó rỉ tai vợ: “Thôi mình nghèo cũng được, đẻ nhiều cũng được, chứ tao không bắt chước bọn người Kinh đâu. Chúng nó “ấy” nhau xong… lột da “thằng nhỏ” vứt vào sọt rác. Đau lắm, tao chịu thua