Tiết tiếng Anh

Hôm nay lớp học của Vova có một số thầy giáo đến dự giờ. Cô giáo và các bạn học sinh đã chuẩn bị tất cả tình huống có thể xảy ra để buổi học diễn ra được “an toàn”. Nửa tiếng trôi qua êm đẹp, còn 15 phút nữa là hết giờ, cô giáo liền hỏi học sinh câu hỏi cuối cùng:

– Bây giờ cô sẽ viết một câu tiếng Anh lên bảng, các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Tây Ban Nha nhé!

Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.

– Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?

Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.

Vova rất tự tin nói dõng dạc:

– Giá mà cái váy nó ngắn hơn tí nữa!

Cô giáo đỏ mặt, quát :

– Cái gì? Em ra ngay khỏi lớp học cho tôi!

Vova thu gom sách vở xong rồi quay lại nhìn thầy giáo dự giờ lẩm bẩm :

– Đã không biết thì đừng có nhắc !!!

Quần sịp

Cô giáo hỏi Vova:

– Tại sao hôm qua em không đi học?

Vova giải thích:

– Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.

Cô giáo:

– Được rồi.

Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:

– Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?

Vova:

– Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ……. và em thấy quần … của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó.

Vova trong giờ học vẽ

Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:

– Các em vẽ đi!

Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:

– Sao em không vẽ?

– Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.

– Thiếu cái gì?

– Áo quần.

– Sao vậy?

– Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”

Vôva thi học kỳ

Đây là kỳ thi vấn đáp, thầy giáo hỏi:

– Thế cậu có biết trong phòng này có mấy cái đèn không?

Vova nhìn lên trần nhà và đếm:

– Thưa thầy có 4 cái ạ!!!

– Sai rồi, có 5 cái.

Rồi thầy rút trong túi quần ra một cái bóng đèn.

Kỳ thi sau, Vova lai vẫn gặp ông thầy nọ.

– Vẫn câu hỏi trước đấy cậu thử trả lời xem nào!!!

Vova thản nhiên đáp:

– 5 cái ạ!!!

– Cậu lại sai rồi, lần này tôi không mang theo cái bóng đèn nào!!!

– Nhưng em có mang theo, thưa thầy!!!

Vova rút trong túi quần ra 1 cái bóng đèn!!!

Giờ lịch sử

Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vôva lơ đãng bất thình lình hỏi:

– Vôva, ai đã lấy ngục Bastin?

– Thưa cô, em không lấy ạ.

Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói:

– Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastin, Vôva đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: “Thưa cô, em không lấy ạ”. Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ.

Ông bố Vôva đáp:

– Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Basti nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không.

Cô giáo bực quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, Hiệu trưởng nói:

– Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.

Sổ liên lạc

Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:

– Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.

– Vì sao vậy?

– Lần thứ nhất tao cho ông già xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông già nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy.

An toàn lao động

Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ:

– Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bị viên gạch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp!

Giọng Vova:

– Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!