Kiều nữ váy vàng

Kiều nữ váy vàng

Chiều về trên phố quen xưa
Có nàng kiều nữ như vừa lướt qua
Váy vàng phấp phới thướt tha
Gió chiều mơn trớn làn da mịn màng!

Tôi bèn đuổi theo váy vàng
Càng đuổi lại thấy em càng phóng nhanh
Tít mù nó lại vòng quanh
Đang phi nước đại chợt phanh bất ngờ!

Có thằng nó chửi đờ mờ
Làm em gái nó sững sờ quay sang
Còn tôi tôi cũng ngỡ ngàng
Nhìn mặt phải gọi váy vàng bằng cô!

Tôi cười như kẻ ngây ngô
Từ đó cấm tiệt đoán mò lung tung!
Chớ nên tơ tưởng váy vung
Đàn bà chẳng thể nhìn lưng đoán người!

Cẩn thận dở khóc dở cười
Nhớ nhé, đừng có dở người như tôi!
Váy vàng kiểu nữ đi rồi
Chiều nay phố vẫn khối người ngẩn ngơ!

Đừng gọi anh bằng chú

Đừng gọi anh bằng chú

Trời ơi mấy nàng thiếu nữ
Hình như chúng nó bị lú
Suốt ngày kêu tôi bằng chú
Kêu xong còn cười thích thú!

Làm tôi cảm thấy cay cú
Tiếng kêu như gầm như rú
Hí hí há há hú hú
Khanh khách cười nghe như thú!

Chẳng nhẽ mình đã già khú?
Chẳng nhẽ già không được đú?
Chẳng nhẽ thấy già nên phũ?
Chẳng nhẽ già không cần bú?!

Mặt anh tuy già tuy cũ
Nhưng súng đạn rất phong phú!
Nói không phải khoe khoang chứ
Nhắm mắt bắn trúng khối thứ!

Thế nên em đừng ủ rũ
Hôm nào cứ vô rừng rú
Anh không làm em ừ hữ
Lúc đấy hãy kêu bằng chú!

Tôi mang tiếng là trọc phú
Sớm chiều chỉ ăn mì Chũ
Để dành tiền vào Từ Dũ
Cùng em giải quyết chuyện cũ!

Ra về tặng em chiếc mũ
Trên đó có đề mấy chữ
Đọc nghe hết hồn mỹ nữ:
“Già nhưng mà đầy quyến rũ!”

Này nhé mấy đứa mới nhú
Tuổi thanh xuân lo mà giữ
Cứ ở đấy mà cười rũ
Anh ngắt cả hoa và nhũ!

Tuổi thanh xuân nhiều vui thú
Thích chơi không thích giặt giũ
Nếu em muốn có đủ thứ
Sao vẫn kêu anh bằng chú?!

Thôi đừng gọi anh bằng chú
Lại đây để anh bóp chân!
Chân em trắng ngẩn ngần ngân
Anh mà chạm tới toàn thân nhũn nhùn!…

Ỉn quan nhà tôi

Ỉn quan nhà tôi

Ỉn quan 8 tháng tuổi đời
0 tháng tuổi đảng vẫn ngồi nghênh ngang!
Tự đập trứng vỡ khắp bàn
Đứa nào chống đối ỉn quan đánh liền!

Làm quan tham sướng như tiên
Khổ dân quần quật kiếm tiền nuôi quan!
Bao giờ dân yếu dân thăng
Ỉn quan thất thế lại làm dân đen!…

Tắm ao đêm

Tắm ao đêm

Em tôi tắm ở bờ ao
Ánh trăng rơi xuống rớt vào ngực em
Tôi đi qua chẳng dám nhìn
Bởi em là đứa người quen cạnh nhà!…

Nửa đêm
Tỉnh giấc
Khóc òa!
Trong mơ biết thế nhìn bà cho xong!
Ngẫm mình số kiếp long đong
Cũng vì đời thực còn lòng vòng hơn mơ!

Chiều nhìn thấy em bẻ ngô
Lại nuôi hi vọng, lại chờ trăng lên!
Là đêm
Ảo diệu là đêm
Lại mơ
Trăng rớt
Ngực mềm
Lại mơ!..

Thầy nghèo

Thầy nghèo

Ví mới, tiền chưa tới
Ví cũ, tiền đang ngủ
Ôi cuộc đời thật phũ!

Người ta tiền nhiều như lũ
Mình vẫn mãi một chiếc xe đạp cũ
Giầy cũ, máy cũ, vợ cũ, bồ cũ, người tình cũ
Buồn thiệt chứ, chẳng có chi!

Vẫn mải miết đi
Cùng học trò bước qua những mùa thi
Sẽ còn lại gì?
Sau những chiều thu xào xạc lá
Tôi con nai già ngơ ngác quá
Miệng cười, tay nhặt lá và chân đá ống bơ?
Lạc lõng những vần thơ
Hau háu nhìn đời qua gương mặt nhàu nhĩ

Đời thi sĩ
Chẳng có chi
Vẫn mải miết đi

Đến một chiều
Chợt nghĩ

Làm thơ cũng để làm chi?
Sao không làm cái bánh mì cho xong?!
Rủ cô trò cũ ăn cùng
Thấy thầy nghèo quá nàng không nói gì!

Giống các cụ

Giống các cụ

Dạo này giống các cụ
Uống ba chén rượu ho lụ khụ
Chém gió chém bão chém lũ
Mây trắng mây đen vần vũ
Chém gió rách quần các mụ

Dạo này giống các cụ
Uống ba chén rượu đã muốn
Đụ
Má cái bọn chơi ngu
Đụ cha mấy thằng thích đú
Tóc xanh tóc vàng áo xanh áo vàng một lũ
Làm thêm chén nữa
Chửi cho phũ
Đang say tiết canh máu lợn máu dê lòng non lòng già chửi thế chưa đủ

Dạo này giống các cụ
Uống ba chén rượu đã say rũ
Mềm nhũn mà không chịu đi ngủ
Vẫn cố
Làm tình
Làm tội
Vợ…

Dạo này giống các cụ
Sợ…