Giả vờ

Giả vờ, tôi giả vờ say
Chiều anh tôi giả vờ gay, giả vờ!
Thế mà anh lại làm thơ
Thế mà tôi lại ngẩn ngơ một chiều!

Giả vờ, tôi giả vờ yêu
Thế mà lại được anh đèo đi chơi!
Giả vờ, chỉ giả vờ thôi
Sao xa thấy nhớ, gần hơi ngại ngùng…

Đột nhiên anh muốn nằm chung
Đột nhiên tôi trốn, thề không giả vờ!
Ước gì anh chỉ làm thơ
Chỉ đùa nhau, chỉ giả vờ, thế thôi!…

Hàng Tàu

Cạn lời khuyên nhủ em yêu
Cởi ra chiếc áo ban chiều mới mua!
Hàng Tàu đểu lắm, sợ chưa?
Vứt nhanh, đi tắm, còn vừa cuộc vui!

Nhẹ lòng, buổi tối thảnh thơi
Ôm em hàng thật không chơi hàng Tàu!
Hàng Tàu xanh đỏ đủ màu
Hàng thật chỉ có một màu trắng trong!

Yêu nhau chung sức chung lòng
Bảo nhau nhất quyết là không hàng Tàu!
Mạnh mồm nhưng có ngờ đâu,
Post bài bằng Oppo Tàu mới đau!…

Cô gái, bóng râm và chiếc ô

Cô gái cầm ô đứng trong bóng râm
Người ta bảo cô là cô bé hâm
Vì cô cầm ô, đứng trong bóng râm
Cô gái thờ ơ và không quan tâm!

Cô vẫn cầm ô đứng trong bóng râm
Kệ cho người ta bảo cô là hâm
Vì cô cầm ô đứng trong bóng râm
Cô gái phớt lờ và không quan tâm!

Cô cứ cầm ô đứng trong bóng râm
Mặc cho ai đó bảo cô là hâm
Vì cô cầm ô đứng trong bóng râm
Cô cũng kệ thôi, cô chẳng quan tâm!

Cô xoay chiếc ô cười trong bóng râm
Người ta bảo cô là cô gái dâm!
Vì đầu gối cô trông hơi bị thâm
Cô chỉ quay đi, cô chẳng quan tâm!

Cô nghiêng chiếc ô nhìn quanh bóng râm
Người ta bảo cô là cô quá dâm
Vì hai đầu gối của cô quá thâm
Cô cười thản nhiên và không quan tâm!

Bất ngờ đang nắng trời mưa lâm thâm
Cô cầm chiếc ô đi qua bóng râm
Bước lên chiếc xe Mẹc đen hơi thâm
Có người đàn ông tóc đã hoa râm,

Đang ngồi trong xe mặt như cái mâm
Nắng chả tới nơi vẫn đeo kính râm
Một tay sờ môi miệng đang ngậm sâm
Một tay đặt lên chiếc đầu gối thâm…

Mọi người nhìn theo tất cả lặng câm
Hóa ra mình mới là những người hâm:
Không chịu đi bằng hai đầu gối thâm,
Không có ô dù đứng trong bóng râm…

Những người ở lại

Trẻ, đua nhau du học
Học xong không quay về
Bỏ lại cánh đồng cháy
Xơ xác những làng quê

Quan – những người cách mạng
Lặng lẽ tích đô-la
Để thành công dân Mỹ
Tây Âu, Canada…

Doanh nhân chưa bị giết
Bằng sưu thuế nhiễu nhương
Cũng lặng lẽ chuẩn bị
Để mai mốt lên đường

Vậy là đi, đi hết
Những người có thể đi
Ta, những người ở lại
Đang thử hỏi còn gì?

Còn lại một núi nợ
Một xã hội trái chiều
Những câu khẩu hiệu đỏ
Và một mớ giáo điều

Một môi trường hủy diệt
Một đất nước, người dân
Mất niềm tin, ngơ ngác
Đành tin vào thánh thần

Một dân tộc bất lực
Nhìn cái ác lên ngôi
Bất lực chịu ngang trái
Và đạo đức suy đồi

Có lẽ rồi đi hết
Những người có thể đi
Ta, những người ở lại
Bất chấp còn lại gì…

Một số bài thơ của cư dân mạng tiếc thương cụ rùa đã chết

Một số bài thơ của cư dân mạng tiếc thương cụ rùa đã chết

Ngay khi hay tin cụ ra đi, rất nhiều cư dân mạng đã xúc cảm viết lên những vần thơ bày tỏ nỗi tiếc thương về một cụ rùa đã chết. Chết là hết, nhưng những câu chuyện sau cái chết của cụ thì còn lâu mới hết. Theo thông tin từ báo Tiền Phong, vào lúc 18h30 ngày 19/1/2016, rùa Hồ Gươm mà nhiều người vẫn gọi là cụ đã trút hơi thở cuối cùng từ giã cuộc đời rùa (Không có thông tin về tuổi của cụ).

Nội quy công sở

Nội quy công sở

Nội quy cấm được mặc quần
bò nơi công sở, một tuần trừ lương
Sếp thì đang rất là cương
quyết phải thực hiện chủ trương cái quần
Ai ai mặt cũng đầy phân
vân là không biết có quần hay không
Rồi phải đeo phù hiệu công
ti ở trước ngực hồng hồng xinh xinh
Mình thì cũng hết cả tinh
thần để làm việc nên mình im ru
Thân thì chẳng khác gi cu
li pha trà nước rồi thu dọn phòng
Buồn ra quán gọi đĩa lòng
lợn ngồi chiễm chệ xơi xong rồi về…