Chuyện phiếm về nước bọt

Chuyện phiếm về nước bọt

Chỉ là chuyện phiếm về nước bọt thôi mà!

Chuyện phiếm về nước bọt

Trong miệng ai cũng có nước bọt
Nước bọt ngọt thì nói hay
Nước bọt cay thì nói dở
Nước bọt giống như hơi thở
Có nguồn gốc từ trong bụng
Không phải từ trong khoang miệng

Tôi là một thằng lắm chuyện
Tự nhiên đi nghiện mồm em
Cái lưỡi cong lên phát thèm
Nước bọt mấy lần nuốt ực

Tôi như đứa đi ăn trực
Chỉ mong họ gọi họ mời
Miệng em xinh rất xinh rồi
Nhưng chưa mở miệng nên tôi ngại ngùng

Thằng bạn nó chửi tôi khùng
Điên quá tôi về mách mẹ
Cương quyết, mẹ tôi nói khẽ
Con đấy không hợp mày đâu!

Tôi nghe lòng thắt tim đau
Lời mẹ không thể nào dở
Nhưng cũng chẳng ngọt như mơ
Làm tôi thẫn thờ cả tháng

Rồi tôi nghĩ mình trai tráng
Phải thử cho biết mùi đời
Mò đến gặp em, thì thôi,
Nước bọt em đã trao người còn đâu!

Từ đó tôi chẳng biết đau
Bởi vì tôi đã quá đau đớn rồi!
Đôi khi tôi vẫn nhớ người
Nước bọt lại nuốt xong rồi lại đau…

Click to rate this post!
[Total: 20 Average: 3.7]
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Cái hay của làm thơ dở là dễ khiến người ta cảm thấy gần gũi, đáng yêu! Hãy yêu và thương tôi thật nhiều các bạn nhé để tôi có thêm động lực làm thơ tiếp, cảm ơn các bạn!

Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)

Để lại lời bình