Chuyện tình mì Udon

Chuyện tình mì Udon

Chuyện tình mì Udon, một chuyện tình buồn rất vui!

Chuyện tình mì Udon

Em đến mà chẳng có chi
Tôi bèn đi nấu bát mì Udon
Em ăn mà cứ khen ngon
Húp sạch cả nước không còn cái chi!

Hôm sau tôi lại nấu mì
Nhiều hôm sau nữa vẫn mì Udon!
Em ăn, và vẫn khen ngon
Có điều nước, cái vẫn còn nguyên xi!

Hôm nay em chẳng nói chi
Hôm nay em chẳng ăn mì Udon
Hôm nay có chiếc xe con
Đang chờ đợi đón hót girl ngoài đường…

Tôi về úp mặt xuống giường
Đúng vào cái chỗ em thường ngồi chơi!
Tôi buồn tôi khóc tình tôi
Hứng bao nước mắt nấu nồi mì to!

Bữa ấy tôi ăn thật no
Còn bao nhiêu gói đều cho vào nồi…
Em đi cũng đã đi rồi
Còn ôm bụng với ôm nồi làm chi?!…

Một hôm ra phố ăn mì
Gặp em vào quán gọi mì Udon!
Nhiều năm em vẫn còn ngon
Chồng em, rất tiếc, vẫn còn ngồi bên!

Tôi cười như một ông tiên
Chào em về viết lên thiên tình buồn!

Click to rate this post!
[Total: 4 Average: 3.3]
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Cái hay của làm thơ dở là dễ khiến người ta cảm thấy gần gũi, đáng yêu! Hãy yêu và thương tôi thật nhiều các bạn nhé để tôi có thêm động lực làm thơ tiếp, cảm ơn các bạn!

Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)

Để lại lời bình