Em tuổi 15

Em tuổi 15

Em tuổi 15, một bài thơ đã khá lâu rồi, từ ngày tôi vẫn còn rất trẻ, đang tuổi đôi mươi…

Em tuổi 15

Bây giờ anh đã hai mươi
Em mười lăm tuổi dở hơi biết gì
Trái tim non mới dậy thì
Nên – nhìn – anh – thấy cái gì cũng hay!

Mỗi chiều em cứ hây hây
Trường tan trắng vạt áo bay xuống đường
Rồi anh mắc tội yêu thương
Trường tan mưa vẫn trắng đường em đi

Rồi em về với mùa thi
Mười lăm tuổi ấy biết gì đâu em
Thế nên môi vẫn em mềm
Anh hai mươi tuổi vẫn thèm ngây thơ!

Mười lăm tuổi đẹp ngẩn ngơ…

Cô gái trong bài thơ “Em tuổi 15” này là có thật. Cảm xúc là có thật. Tôi ngày ấy cũng có thật. Tất cả đều có thật…

Chỉ có một điều duy nhất mà tôi tự hư cấu trong lòng mình, đó là tin rằng “Mười lăm tuổi ấy biết gì đâu em”! Đúng là hoang đường! Khéo em nó còn biết nhiều hơn mình ấy chứ! Nhưng thôi, thơ phải hư cấu một chút nó mới hay, mới thi vị!

Trong bài thơ này có một chi tiết “hư cấu” nữa, đó là năm ấy tôi đã hơn 20 tuổi rồi, những vẫn “ăn gian”, thứ nhất để cho nó vần, thứ hai, cho nó trẻ so với em!hehe

Thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà đã 18 năm rồi, thời sinh viên vất vả đi kiếm ăn vô tình gặp em…

Click to rate this post!
[Total: 25 Average: 3.8]
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Cái hay của làm thơ dở là dễ khiến người ta cảm thấy gần gũi, đáng yêu! Hãy yêu và thương tôi thật nhiều các bạn nhé để tôi có thêm động lực làm thơ tiếp, cảm ơn các bạn!

Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)

Để lại lời bình