Nỗi nhớ đưa tôi về bên em - Ảnh Bà Tưng bên gốc mít

Nỗi nhớ đưa tôi về bên em

Nỗi nhớ đưa tôi về bên em

Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Xóm cũ vườn xưa lối đi quen
Vẫn cây mít già bên bờ suối
Vẫn đứng chờ nhau đợi trăng lên…

Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Vẫn bàn tay ấm vẫn môi mềm
Vẫn cây mít già sai trĩu quả
Tôi ấn thăm dò thấy êm êm…

Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Vẫn như ngày trước vẫn bình yên
Vẫn khu vườn cũ mà tôi ngỡ
Tôi ngỡ như là cảnh thần tiên…

Đang vui bỗng đâu gặp chồng em!
Hắn cười nhưng có vẻ hơi ghen
Nói thật tôi thấy buồn ghê gớm
Nói thật chưa biết thằng nào ghen!

Giật mình chỉ là giấc mơ đêm
Giấc mơ về mối tình đầu tiên
Ngày ấy hiện về trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ cho tôi gặp lại em…

Nhiều khi mơ mà cứ như thật ấy các bạn à!

Click to rate this post!
[Total: 5 Average: 3.8]
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Cái hay của làm thơ dở là dễ khiến người ta cảm thấy gần gũi, đáng yêu! Hãy yêu và thương tôi thật nhiều các bạn nhé để tôi có thêm động lực làm thơ tiếp, cảm ơn các bạn!

Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)

Để lại lời bình