Về đi các bạn tôi ơi!...

Có một chiều

Có một chiều nắng ở sau lưng
Nắng ngoài hiên nắng mới ngập ngừng
Em mang sách ra ngồi hong nắng
Nắng tan rồi em có hay không?

Có một chiều nắng nghìn năm trước
Tôi bên em vui tuổi học trò
Em xõa tóc bên thềm nghiêng nắng
Nắng mơ màng như lụa như tơ

Có một chiều nắng vàng như thế
Gió miên man tím lịm chân đồi
Hoa sim nở lúc mùa thi tới
Lúc tôi, em mới bước vào đời…

Có một chiều nắng vàng em đã
Vịn vai tôi không nói lên lời
Đó là buổi chiều nghìn năm trước
Nước mắt nào ướt buổi chia phôi…

Có một chiều nắng vàng như thế
Của một thời hoa mộng xa xôi
Cánh phượng hồng em cầm vẫn mãi
Cháy bập bùng trong giấc mơ tôi…

Có gì đâu một buổi chiều Hồ Tây

Có gì đâu một buổi chiều

Có gì đâu một buổi chiều
Em ăn thịt chó ra điều không quen
Tôi bèn rủ đi ăn kem
Em bảo đợi chút để xem thế nào!

Hồ Tây sóng vỗ dạt dào
Dịu dàng em khẽ mút vào mút ra
Tôi nhìn sóng nước xa xa
Ước chi mình có thể là que kem!

Chiều thứ 7 thật dịu êm
Gái trai tình tứ nằm bên bờ hồ
Tôi ngồi nói chuyện bâng quơ
Em che miệng ngáp rồi mơ màng buồn.

Hồ Tây sóng vỗ dập dồn
Muốn hôn em quá bồn chồn lại thôi
Bên em tắt nắng vẫn ngồi
Hoàng hôn chiều phủ tím lời dấu yêu…

Có gì đâu một buổi chiều
Xưa em đẹp quá,
Tôi liều,
Là xong!…

Uống đi em một chiều say

Uống đi em một chiều say

Uống đi em một chiều say
Mấy khi trời đất có ngày gió mưa…

Em giờ vẫn như ngày xưa
Nhút nhát từ thuở còn chưa mặc quần…
Lòng em tự trói bao lần
Gặp tôi lại cởi gió quần quật bay…

Uống đi em một chiều say
Mấy khi mới cạn chén này thật sâu…
Uống đi em… rồi đi đâu?
Hay về nhà cũ đã lâu chưa về?!…

Trải chiếu ngắm trăng - Thơ: Nguyễn Thế Hoàng Linh - Minh họa: Thành Phong

Trải chiếu ngắm trăng

Cụ bà trải chiếu giữa sân
Cụ ông đập đập hai chân vào ngồi
– Chán ghê hết thuốc lào rồi
– Trưa vừa rào lại đấy thôi, quên à?
– Tôi bảo hết thuốc lào mà
– Vừa cơm xong nấu cháo gà gì ông
– Điếc rồi, thế có chán không
– Giờ này còn định ra sông tắm, trời!
Ông đúng là đồ dở hơi
– Dở hơi mà lại biết bơi đấy bà
– Ông bảo gì mà cháy nhà
Phỉ phui cái miệng không là chết oan.