Có gì đâu một buổi chiều Hồ Tây

Có gì đâu một buổi chiều

Có gì đâu một buổi chiều
Em ăn thịt chó ra điều không quen
Tôi bèn rủ đi ăn kem
Em bảo đợi chút để xem thế nào!

Hồ Tây sóng vỗ dạt dào
Dịu dàng em khẽ mút vào mút ra
Tôi nhìn sóng nước xa xa
Ước chi mình có thể là que kem!

Chiều thứ 7 thật dịu êm
Gái trai tình tứ nằm bên bờ hồ
Tôi ngồi nói chuyện bâng quơ
Em che miệng ngáp rồi mơ màng buồn.

Hồ Tây sóng vỗ dập dồn
Muốn hôn em quá bồn chồn lại thôi
Bên em tắt nắng vẫn ngồi
Hoàng hôn chiều phủ tím lời dấu yêu…

Có gì đâu một buổi chiều
Xưa em đẹp quá,
Tôi liều,
Là xong!…