Chuyện tình mì Udon

Chuyện tình mì Udon

Em đến mà chẳng có chi
Tôi bèn đi nấu bát mì Udon
Em ăn mà cứ khen ngon
Húp sạch cả nước không còn cái chi!

Hôm sau tôi lại nấu mì
Nhiều hôm sau nữa vẫn mì Udon!
Em ăn, và vẫn khen ngon
Có điều nước, cái vẫn còn nguyên xi!

Hôm nay em chẳng nói chi
Hôm nay em chẳng ăn mì Udon
Hôm nay có chiếc xe con
Đang chờ đợi đón hót girl ngoài đường…

Tôi về úp mặt xuống giường
Đúng vào cái chỗ em thường ngồi chơi!
Tôi buồn tôi khóc tình tôi
Hứng bao nước mắt nấu nồi mì to!

Bữa ấy tôi ăn thật no
Còn bao nhiêu gói đều cho vào nồi…
Em đi cũng đã đi rồi
Còn ôm bụng với ôm nồi làm chi?!…

Một hôm ra phố ăn mì
Gặp em vào quán gọi mì Udon!
Nhiều năm em vẫn còn ngon
Chồng em, rất tiếc, vẫn còn ngồi bên!

Tôi cười như một ông tiên
Chào em về viết lên thiên tình buồn!

Trâu bé và trâu to

Trâu bé và trâu to

Gặm hết sạch đĩa rơm khô xào trứng
Hai con trâu lại chuẩn bị đi cày
Con trâu bé cứ cày theo cảm hứng
Kệ trâu to quần quật suốt cả ngày!

Phơi áo con, quần lớn đầy cả đống
Thở phì phò nghe cuộc sống gian nan,
Chợt trâu bé lăn đùng ra khóc rống,
Dỗ dành xong thì giọng cũng hơi khàn…

Cứ như thế tới chiều tàn quấn quýt
Hai con trâu khăng khít suốt cả ngày
Cùng tắm đợi trâu mẹ về thơm thít
Sạch thơm tho tối ấy lại đi cày!