Quần sịp

Cô giáo hỏi Vova:

– Tại sao hôm qua em không đi học?

Vova giải thích:

– Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.

Cô giáo:

– Được rồi.

Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:

– Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?

Vova:

– Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ……. và em thấy quần … của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó.

Em tuổi 15

Em tuổi 15

Bây giờ anh đã hai mươi
Em mười lăm tuổi dở hơi biết gì
Trái tim non mới dậy thì
Nên – nhìn – anh – thấy cái gì cũng hay!

Mỗi chiều em cứ hây hây
Trường tan trắng vạt áo bay xuống đường
Rồi anh mắc tội yêu thương
Trường tan mưa vẫn trắng đường em đi

Rồi em về với mùa thi
Mười lăm tuổi ấy biết gì đâu em
Thế nên môi vẫn em mềm
Anh hai mươi tuổi vẫn thèm ngây thơ!

Mười lăm tuổi đẹp ngẩn ngơ…