Thầy nghèo

Thầy nghèo

Ví mới, tiền chưa tới
Ví cũ, tiền đang ngủ
Ôi cuộc đời thật phũ!

Người ta tiền nhiều như lũ
Mình vẫn mãi một chiếc xe đạp cũ
Giầy cũ, máy cũ, vợ cũ, bồ cũ, người tình cũ
Buồn thiệt chứ, chẳng có chi!

Vẫn mải miết đi
Cùng học trò bước qua những mùa thi
Sẽ còn lại gì?
Sau những chiều thu xào xạc lá
Tôi con nai già ngơ ngác quá
Miệng cười, tay nhặt lá và chân đá ống bơ?
Lạc lõng những vần thơ
Hau háu nhìn đời qua gương mặt nhàu nhĩ

Đời thi sĩ
Chẳng có chi
Vẫn mải miết đi

Đến một chiều
Chợt nghĩ

Làm thơ cũng để làm chi?
Sao không làm cái bánh mì cho xong?!
Rủ cô trò cũ ăn cùng
Thấy thầy nghèo quá nàng không nói gì!

Chuyện những người cô đơn

Chuyện những người cô đơn

Những người thứ 7 hay buồn
Là người vui vẻ nhưng thường cô đơn
Tôi không vui vẻ, tôi buồn
Và tôi thi thoảng cũng thường cô đơn

Em không vui vẻ, không buồn,
Không cô đơn, sống bình thường, không yêu…

P.S:

Tôi nghĩ bụng đánh quả liều
Rủ em vui vẻ
Mà nghèo
Lại thôi…

Em sợ nghèo tôi không sợ mèo

Em sợ nghèo tôi không sợ mèo

Vì con mèo nó vần eo
Nên em nhất quyết sợ nghèo không nuôi
Thế mà em lại nuôi tôi
Bao năm chả thấy ỉ ôi một lời

Thương em tôi bảo em ơi
Đợi anh ít bữa đổi đời, nghe em!
Em nói rằng em chẳng tin
Có mà đời đổi, e hèm, kiếp sau!

Tôi nghe mà thấy cũng đau
Thôi cứ cố gắng lần sau sẽ về!
Tôi mong trúng một con đề
Mua quần áo với mèo về cho em!

Có lẽ đời tôi quá đen
Đề mãi không bỏ nên em bỏ rồi…
Đêm mơ em ngủ với người
Chiều làm hai nháy tối cười như điên!

Cám ơn em, người vợ hiền,
Đi xa mà vẫn kiếm tiền giúp tôi!
Chúc em ở chốn xa xôi
Bình an, hạnh phúc, kệ tôi, với mèo…

85 năm một cuộc đời...

85 năm một cuộc đời…

Các cụ sinh năm 30
Có người còn sống có người đi xa
Sống nay chết mai tuổi già
85 năm cũng gọi là cao niên

Sinh ra từ chốn bùn đen
Các cụ quyết chí vùng lên rửa thù
Mùa thu cho tới mùa thu
Mùa đông qua hết mây mù rồi xuân

Một đời thật lắm gian truân
Hiển danh vinh nhục mấy lần đã xong?
Phận nghèo còn mãi long đong
Bao lâu nữa mới trả xong Nợ Người?…

Sáng nay loa đã phát rồi
85 tuổi Đảng tuổi Đời nở hoa
Tôi xin chúc các cụ nhà
Sống lâu bên Đảng ít là trăm năm!

Câu chuyện bốn mùa - Huyền-Lizzie

Câu chuyện bốn mùa

Bốn mùa tôi kể bạn nghe
Mùa đông rét mướt, mùa hè nắng nôi
Mùa thu mát mẻ đẹp giời
Mùa xuân ấm áp lộc chồi biếc xanh

Bốn mùa trôi qua rất nhanh,
Khắc nghiệt, dễ chịu, mát lành khác nhau
Riêng tôi có một niềm đau
Em chê nghèo chẳng yêu nhau mùa nào…

Đời nghèo vẫn sướng như tiên

Đời nghèo vẫn sướng như tiên

Sáng ăn một mẩu bánh mì,
Qua ngày đoạn tháng trưa thì cơm rang,
Tối được mời đi nhà hàng,
Có tí tửu sắc rộn ràng suốt đêm!

Đời nghèo vẫn sướng như tiên,
Vẫn sang chảnh dẫu hết tiền vẫn vui!
Ngẫm ra sống ở trên đời
Cứ vô tư đã khổ rồi sẽ qua!…

P.S:
Nếu khổ nó không chịu qua,
Thì đành chấp nhận mình ba đời nghèo!
Dặt dẹo cho tới một chiều,
Thấy đời hết khổ, mình tèo, là xong!…

LĐT, 23/12/2014 – Ảnh: Internet

Nghèo còn mắc cái em (Đời vẫn vui dù tôi vẫn nghèo) - Cơm nguội canh bầu

Nghèo còn mắc cái eo (Đời vẫn vui dù tôi vẫn nghèo)

Đã nghèo còn mắc cái eo
Đã đêm cuối tháng còn tèo ắc-quy
15 năm một cốc bia (1)
Hỏng xe dắt bộ còn gì là hơi…

Nửa đêm cũng về tới nơi
Hàng xóm cùng vợ con tôi đã khò
Cũng đành tắm rửa mày mò
Canh bầu cơm nguội thân cò ăn đêm

Bấy giờ mới thấy mình hên
Tôn vinh nhà giáo xướng tên có mình (2)
Tăng 2 bạn gọi nhiệt tình
Chứng tỏ bạn rất quý mình chứ sao
Đường xa đâu có lao đao
Dắt bộ mà thấy ôi chao mình tài!

Hứng lên thơ làm một bài
Post xong rón rén nằm dài bên con
Vợ yêu vẫn ngáy giòn giòn
Nhận ra như thế đời còn quá vui!

LĐT, 25,27/11/2014 – Ảnh: LĐT