Con gái thời xưa

Thời xưa đàn ông tới cửa cầu hôn, nếu bề ngoài anh tuấn, cô gái sẽ vừa lòng, nói: “Chung thân đại sự toàn bộ do cha mẹ làm chủ”. Nếu bề ngoài xấu xí không hài lòng sẽ nói: “Nữ nhi còn muốn hiếu kính cha mẹ hai năm.”

Thời xưa anh hùng cứu mỹ nữ, nếu anh hùng bề ngoài đẹp trai, vẻ mặt mỹ nữ sẽ thẹn thùng nói: “Ơn cứu mạng của anh hùng, tiểu nữ không biết đền đáp thế nào, chỉ có thể lấy thân báo đáp.” Nếu không đẹp trai sẽ nói: “Chỉ đành kiếp sau làm trâu làm ngựa, báo đáp đại ân này!”

Tin chấn động

Tin chấn động…

Một tử tù nước Mỹ bị hành quyết bằng cách tiêm thuốc độc nhưng tiêm đến mũi thứ 3 mà tử tù vẫn tỉnh táo như không. Bác sĩ kinh hãi quỳ xuống van lạy:

– Tôi lạy ông sống khôn chết thiêng đừng trừng phạt tôi vì tôi chỉ là người thi hành nhiệm vụ…

Tử tù cười Khanh khách:

– Tôi không phải là hồn ma, cũng chẳng phải thuốc ông tiêm cho tôi là độc dỏm đâu.

– Ôi lạy chúa, mọi tử tù chỉ tiêm 1 mũi, vài giây sau đã tắt thở, sao ông tiêm đến 3 mũi mà vẫn sống?

– À, trong thời gian bị truy nã, tôi có trốn sang Việt Nam, bị ngộ độc thực phẩm liên tục nên đã nhờn với thuốc độc.

ST.

Hoàng Xuân Vinh bị cả giới thể thao ghét

HOÀNG XUÂN VINH BỊ CẢ GIỚI THỂ THAO GHÉT

Anh Hoàng Xuân Vinh đang là niềm tự hào của đất nước & được mọi người ca tụng với chiếc Huy chương Vàng Olympic lịch sử. Tuy nhiên, đứa em tôi – đang tập luyện tại trung tâm huấn luyện thể thao của thành phố – lại cực kì ghét anh Hoàng Xuân Vinh, theo lời nó kể thì anh ấy chính là lý do khiến nó bị sếp đuổi khỏi trung tâm huấn luyện.
.
Tôi hỏi cụ thể thế nào, thì nó kể là hôm qua, tụi nó tập bóng chuyền, có mấy quả bóng thì bị rách hết rồi, tụi nó mới đặt vấn đề xin các sếp đầu tư cho tiền mua bóng. Các sếp nghe xong thì nổi giận đùng đùng, rồi quát mắng: “Chúng mày nhìn anh Hoàng Xuân Vinh đi! Anh ấy có thể tập bắn súng không cần đạn, thì chúng mày cũng có thể tập bóng chuyền không cần bóng & vẫn có thể đoạt huy chương vàng Olympic!”. Vậy là chúng nó đành lủi thủi ra sân tập bóng chuyền mà không có bóng. Cả lũ tay giơ giơ, vẩy vẩy, giả vờ phát, giả vờ đập, nhìn như một lũ đang phê thuốc lắc!
.
Rồi mấy đứa trong đội tuyển bơi cũng thế. Bể bơi cạn sạch nước, chúng nó vào gặp sếp xin cấp nước vào bể để cả đội còn tập, thì bị sếp cáu um, chửi ầm ầm: “Chúng mày nhìn anh Hoàng Xuân Vinh đi! Anh ấy có thể tập bắn súng không cần đạn, thì chúng mày cũng có thể tập bơi không cần nước, và vẫn có thể đoạt huy chương vàng Olympic!”. Vậy là giữa cái nắng chang chang, cả lũ nằm sấp ngửa tập bơi trên sân bê tông, trông như mấy con cá mắc cạn đang thoi thóp.
.
“Nhưng anh vẫn chưa hiểu tại sao em bị sếp đuổi?” – nghe tôi hỏi, đứa em lại ngán ngẩm tiếp lời: “Chả là đến tối, sếp có bảo em lấy xe máy chở sếp đi kiếm gái. Sếp hẹn một em tới một nhà nghỉ ở gần đó, sếp lên phòng trước & nằm sẵn đợi nó. Nhưng không biết vì lí do gì mà con bé đó lại không đến. Sếp đợi hơn tiếng đồng hồ thì bực bội quá, đành mặc quần áo vào, xuống lễ tân trả tiền phòng rồi bảo em chở về. Mặt sếp cứ hằm hằm, cau có. Em thấy thế liền an ủi sếp: “Sếp nhìn anh Hoàng Xuân Vinh đi! Anh ấy có thể tập bắn súng không cần đạn, thì sếp cũng có thể làm chuyện đó mà không cần gái & vẫn có thể ra được!”.
Thế là bị đuổi việc.
– !!!(st)

võ tòng đánh mèo

Bánh sinh nhật vợ sếp

Sinh nhật vợ sếp, muốn nịnh chị cho sếp mát lòng, em call đến tiệm bánh quen:

– Làm cho anh 1 cái bánh thật hoành tráng để đi quan hệ cấp trên nhé
– Vâng! Trình bày thế nào ạ?”
– Cậu viết “chúc chị tuổi mới không già đi” phía trên, “Mà còn thêm trẻ lại”, phía dưới
– Vâng, ship về đâu ạ?
– 45 Hàng Bài, 9h tối nhé! (Cúp máy)

Buổi tối, cả công ty đều đông đủ, rượu bia tưng bừng, em hớn hở khoe chiếc bánh đặc biệt!

9h bánh đến, em trịnh trọng đặt lên bàn và mời chị mở hộp.

Trên chiếc bánh khổng lồ, Tất cả mọi người đều nhìn thấy dòng chữ to tổ bố:

“CHÚC CHỊ TUỔI MỚI KHÔNG GIÀ ĐI PHÍA TRÊN, MÀ CÒN THÊM TRẺ LẠI PHÍA DƯỚI”

ST

Cảnh giác cao độ!

Vừa nãy đứng ở bờ hồ thì có 1 bà chị đến nhờ xem hộ cái Iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào thôi miên. Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Bà ta lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi về sau mới cắt đuôi được bà ấy…

Về tới nhà hoàn hồn mới nhớ ra vẫn cầm cái Iphone của bà chị đó. Mọi người nhớ share đề phòng nhé!

Để anh đánh nó!

Anh chồng nhà nọ tan làm về nhà, nhìn thấy vợ đang đánh con trai, không ngó ngàng gì đến họ, đi thẳng vào nhà bếp, nhìn thấy nồi vằn thắn nghi ngút khói trên bàn, bèn múc 1 bát để ăn.

Ăn xong nhìn thấy vợ vẫn đang đánh con trai, không nhìn nổi nữa, nói: “Giáo dục con cái không thể lúc nào cũng bạo lực được em ạ, phải giảng giải đạo lý cho nó hiểu!”.

Chị vợ nói: “Em mất công nấu nồi vằn thắn ngon là thế, mà sao nó lại tè một bãi vào, anh nói xem có điên không chứ?”.

Anh chồng nghe thấy bực tức nói: “Bà xã, em nghỉ ngơi chút đi, để anh đánh nó!”.

Bài học rút ra: Người ngoài cuộc, đều có thể bình tĩnh; người trong cuộc, ai có thể thong dong, bình thản? Bởi vậy, đừng tùy tiện đánh gái bất cứ ai, bởi vì bạn không ở trong hoàn cảnh của họ…

(st)

Tiết tiếng Anh

Hôm nay lớp học của Vova có một số thầy giáo đến dự giờ. Cô giáo và các bạn học sinh đã chuẩn bị tất cả tình huống có thể xảy ra để buổi học diễn ra được “an toàn”. Nửa tiếng trôi qua êm đẹp, còn 15 phút nữa là hết giờ, cô giáo liền hỏi học sinh câu hỏi cuối cùng:

– Bây giờ cô sẽ viết một câu tiếng Anh lên bảng, các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Tây Ban Nha nhé!

Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.

– Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?

Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.

Vova rất tự tin nói dõng dạc:

– Giá mà cái váy nó ngắn hơn tí nữa!

Cô giáo đỏ mặt, quát :

– Cái gì? Em ra ngay khỏi lớp học cho tôi!

Vova thu gom sách vở xong rồi quay lại nhìn thầy giáo dự giờ lẩm bẩm :

– Đã không biết thì đừng có nhắc !!!

Quần sịp

Cô giáo hỏi Vova:

– Tại sao hôm qua em không đi học?

Vova giải thích:

– Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.

Cô giáo:

– Được rồi.

Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:

– Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?

Vova:

– Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ……. và em thấy quần … của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó.