Vova trong giờ học vẽ

Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:

– Các em vẽ đi!

Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:

– Sao em không vẽ?

– Thưa cô – Vova trả lời – Cô vẽ còn thiếu.

– Thiếu cái gì?

– Áo quần.

– Sao vậy?

– Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: “Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!”

Vôva thi học kỳ

Đây là kỳ thi vấn đáp, thầy giáo hỏi:

– Thế cậu có biết trong phòng này có mấy cái đèn không?

Vova nhìn lên trần nhà và đếm:

– Thưa thầy có 4 cái ạ!!!

– Sai rồi, có 5 cái.

Rồi thầy rút trong túi quần ra một cái bóng đèn.

Kỳ thi sau, Vova lai vẫn gặp ông thầy nọ.

– Vẫn câu hỏi trước đấy cậu thử trả lời xem nào!!!

Vova thản nhiên đáp:

– 5 cái ạ!!!

– Cậu lại sai rồi, lần này tôi không mang theo cái bóng đèn nào!!!

– Nhưng em có mang theo, thưa thầy!!!

Vova rút trong túi quần ra 1 cái bóng đèn!!!

Giờ lịch sử

Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vôva lơ đãng bất thình lình hỏi:

– Vôva, ai đã lấy ngục Bastin?

– Thưa cô, em không lấy ạ.

Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói:

– Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastin, Vôva đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: “Thưa cô, em không lấy ạ”. Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ.

Ông bố Vôva đáp:

– Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Basti nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không.

Cô giáo bực quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, Hiệu trưởng nói:

– Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.

Bún mắng, Cháo chửi Hà Nội

Cháo chửi

Bạn đã bao giờ nghe thấy chuyện “Bún mắng, Cháo chửi” ở Hà Nội chưa? Hãy đọc câu chuyện dưới đây để hiểu được phần nào câu chuyện này nha!

Cháo chửi

Tôi đã có gấu, dù nhiều người chê rằng gấu tôi rất xấu, nhưng tôi vẫn rất tự hào, bởi nó là thành quả của một quá trình dài miệt mài phấn đấu. Gấu là con gái Hà Nội chính gốc, trong trắng, ngoan hiền, còn tôi chỉ là một thằng trai tỉnh lẻ, quê mùa.

Tôi quen gấu rất tình cờ. Lần ấy, gấu cùng đám bạn về quê tôi dã ngoại và cắm trại cạnh bờ sông. Không hiểu gấu ra bờ sông để đi tè hay là rửa tay, nhưng nàng bị trượt chân lăn cái “tùm” xuống nước, chới với vùng vẫy, kêu cứu trong tuyệt vọng. Đám bạn của gấu thì mải chơi đùa, hò hét nên chẳng hay biết gì. Lúc đó, tôi đang hí húi lau chùi dưa chuột ở ruộng dưa gần đó, thấy người bị nạn thì cuống cuồng cởi hết quần áo nhảy ùm xuống cứu luôn (phải cởi quần áo ra vì còn mỗi bộ này để chiều đi học, mấy bộ kia giặt chưa khô).

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng, tôi cũng dìu được nàng lên bờ, đưa nàng vào ruộng dưa leo cho mát mẻ và kín đáo, rồi từ từ đặt nàng nằm xuống. Nàng lúc này đã bất tỉnh rồi, môi tái đi, và có vẻ đã bị uống khá nhiều nước. Tôi nghĩ ngay đến việc phải hô hấp nhân tạo cho nàng trước khi quá muộn. Lập tức tôi nhớ lại phương pháp sơ cứu mà thầy giáo đã dạy tôi ở trường. Tôi vật nàng nằm ngửa ra, tay duỗi thẳng, chân dạng háng, rồi tôi từ từ nằm đè lên người nàng, môi run run chạm vào môi nàng, lưỡi tôi lách nhẹ qua khe miệng nàng rồi liên tục khua khoắng để hô hấp. Thầy giáo tôi dặn rằng phải khua lưỡi thật nhanh và dẻo thì người bị nạn mới thấy nhột miệng mà tỉnh lại.

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng, tôi cũng dìu được nàng lên bờ - Việt Anh khóa môi Lã Thanh Huyền trên bãi biển

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng, tôi cũng dìu được nàng lên bờ…

Có vẻ như phương pháp mà thầy truyền lại cho tôi đã phát huy hiệu quả. Tôi thấy nàng bắt đầu thở dốc, lưỡi nàng cũng uốn éo, quắn quéo lấy lưỡi tôi. Tức thì, tôi chuyển sang bước thứ hai. Tôi đưa hai bàn tay đặt lên hai bên ngực nàng rồi ra sức ấn. Thầy giáo tôi bảo phải ấn mạnh và đều để cho người bị nạn phọt nước ra. Thế nhưng không hiểu sao tôi ấn một hồi mà vẫn chưa thấy miệng nàng chảy ra tí nước nào cả. Hay là nước nó chảy ra ở chỗ khác mà tôi không biết? _day_dreaming_

Tôi nghĩ ngay đến việc phải hô hấp nhân tạo cho nàng trước khi quá muộn - Việt Anh khóa môi Lã Thanh Huyền trên bãi biển

Tôi nghĩ ngay đến việc phải hô hấp nhân tạo cho nàng trước khi quá muộn

Nhưng thật may, cuối cùng nàng cũng tỉnh lại. Nàng thều thào cảm ơn tôi, rồi mắt lóng lánh nhìn vào những quả dưa leo đang độ phát triển sung mãn, sần sùi, cong cong, vươn lên đầy mạnh mẽ từ những gốc dưa rậm rạp, xum xuê. Hai đứa nhìn nhau ngượng ngùng một lúc khá lâu, chẳng biết nói gì, mãi sau tôi mới mở được miệng đầy ấp úng, bằng một giọng lúng túng:

– Em ăn dưa không? Làm quả cho mát nhé?!

Vậy là tôi và nàng yêu nhau từ đó. Khi nàng về Hà Nội, chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Dù xa cách nhưng chúng tôi vẫn gửi cho nhau những lời chan chứa thương yêu qua email, những tình cảm đắm say qua Phây, và những nhớ nhung quằn quại qua cái điện thoại. Chiều hôm trước, nàng mời tôi lên Hà Nội chơi một chuyến, nàng muốn chính thức giới thiệu tôi với bố mẹ nàng. Khỏi phải nói là tôi vui đến nhường nào. Vậy là tình yêu của tôi và nàng đã tiến thêm được một bước khá dài, và chứng tỏ tình cảm nàng dành cho tôi là nghiêm túc.

Vậy là tôi và nàng yêu nhau từ đó - Việt Anh khóa môi Lã Thanh Huyền trên bãi biển

Vậy là tôi và nàng yêu nhau từ đó…

Ít có dịp lên Hà Nội nên đường xá trên đó tôi khá lạ lẫm và ngu ngơ, may mà có thằng bạn đang học trên ấy nên tôi bảo nó ra bến xe đón. Vừa xuống bến, còn đang ngơ ngác, tôi đã thấy nó cười toe toét:

– Ê cu! Độ này nhìn ngon phết nhỉ! Lên Hà Nội có việc gì thế?

– Tao thăm gấu!

– Đệt! Chém vãi! Bọn tao trên Hà Nội này mà vẫn FA cả lũ, mày ở quê mà đòi…

– Từ từ rồi mày sẽ thấy! Giờ đưa tao đi ăn cái gì đã, đói quá! Hà Nội có món nào độc mà rẻ không mày?

– Thịt chó Nhật Tân, Vịt Vân Đình, Bò Ba Vì, thích ăn gì?

– Mấy món đó ở quê cũng đầy mà. Có gì lạ hơn không?

– Đi ăn cháo chửi nhé?

– Là sao?

– Đi rồi biết!

Tôi tò mò và háo hức leo lên xe của nó. Nó đưa tôi chạy vòng vèo rồi dừng lại ở một quán cháo nhỏ nhưng khá đông đúc. Đang loay hoay để xe thì một thằng từ trong quán phi ra:

– ĐKM chúng mày, đến ăn cháo hả?

– Dạ vâng ạ! – Tôi trả lời bằng giọng rụt rè pha chút hoảng sợ.

– ĐKM chúng mày để xe đấy bố dắt cho, vào đi!

Lúc này, thằng bạn tôi mới lên tiếng:

– ĐKM anh! Nhớ dắt xe em cẩn thận, xe mới mua đấy!

– ĐKM chúng mày, yên tâm đi!

À, tôi hiểu rồi, hóa ra, cháo chửi là như vậy! Khá thú vị! Bình thường tôi cũng thích chửi bậy, nhưng ít có dịp, giờ vào đây, được chửi bậy thoải mái, thấy trong người rất sảng khoái. Tôi tự tin và hào hứng bước vào trong quán rồi hô to:

– ĐKM thằng chủ quán! Cho bố mày hai bát cháo ra đây!

– ĐKM chúng mày, có ngay đây!

Hai chúng tôi ngồi xì xụp ăn cháo. Thực ra, cháo ở đây không ngon lắm, nhưng chẳng hiểu sao khách đến rất đông, không khí lúc nào cũng náo nhiệt, tiếng chửi bới ầm ĩ, râm ran không ngớt, rất vui vẻ! Đang ăn, chợt thấy thằng bạn tôi mắt sáng lên, miệng há hốc ra, rồi nó ghé tai tôi thầm thì:

– Con bé ngồi phía sau mày nhìn ngon phết!

Tôi lập tức quay lại, và cũng há hốc mồm giống hệt nó. Nhưng tôi há mồm không phải vì con bé đó ngon, mà vì tôi nhận ra đó chính là gấu của tôi. Nàng cũng đi ăn cháo cùng mẹ. Tôi quay sang bảo với thằng bạn:

– Là gấu của tao đấy! Mày ngồi đây, để tao qua chào mẹ nàng và nàng một câu đã!

Tôi chỉnh đốn lại trang phục, run run tiến lại chỗ bàn của hai mẹ con nàng:

– ĐKM bác! Bác cũng đi ăn cháo à? ĐKM em!

– ĐKM thằng chó này! Mày là thằng nào? Sao tự nhiên chửi mẹ con tao?

– Dạ! Con là người yêu của em nhà mình ạ! Rất vui được gặp bác! ĐKM bác!

– Thằng chó! Con gái tao có ế cũng không bao giờ tao gả cho cái loại mất dạy như mày! Về thôi con! Mẹ cấm con yêu đương với cái thằng điên này! Mẹ mà biết con còn lằng nhằng với nó, mẹ giết! Sáng ra đã gặp phải thằng thần kinh! Bực cả mình!

Thế rồi mẹ nàng đùng đùng lôi nàng xềnh xệch ra khỏi quán, bỏ lại tôi đứng chôn chân ở đó. Tôi bàng hoàng không hiểu và không muốn tin những gì vừa xảy ra. Tôi tưởng ở quán này thì được chửi thoải mái mà? Tôi đã mất gấu thật sao? Tôi lại trở về là một thằng FA thật sao? Thằng bạn tôi đã đứng bên tôi từ lúc nào, nó nhẹ nhàng vỗ vai tôi an ủi:

– Thôi mày ạ! FA cũng có cái vui của FA mà! Tao FA mấy chục năm nay thì đã sao? Có tao đồng cảnh ngộ với mày rồi, đừng buồn nữa nhé!

– Ừ, cảm ơn mày đã động viên! ĐKM mày!

Sưu tầm (Vo_tonq_danh_meo) – Ảnh: Internet

Bực cả mình với con vợ!

Bực cả mình với con vợ!

Sáng nay vừa quát cho con vợ một trận:
– Cô ngồi yên đấy lấy điện thoại lướt web chơi với con để tôi đi chợ mua đồ ăn sáng về cho cả nhà.

Con vợ im re ngồi lướt web không dám cãi nửa lời. Vừa ăn sáng xong chưa kịp tiêu lại bị mình quát thêm:
– Ăn xong biến lên nhà để tôi còn rửa bát đũa!

Thế là lại ngoan ngoãn đi lên nhà ngồi, vẫn éo ngồi yên được với tôi, sẵn cơn bực mình làm cốc nước cam lên bắt uống hết rồi quát lớn:
– Cả ngày nay ngồi yên đó đọc báo cấm được làm gì. Nghe chưa?!

Con vợ chỉ dám ngật đầu VÂNG một câu.

Còn nhớ tuần trước chỉ vì tội không gọi tôi dậy sớm đi chợ tôi đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà, bắt vào siêu thị mua sắm cả buổi mới cho về, ở nhà tôi dọn hết éo phần cho việc gì, biết là tức mình lắm nhưng không dám cãi một câu.

Đố các bác lấy được con vợ ngoan ngoãn, biết nghe lời như con vợ tôi đấy!

ST

Bài học rút ra

1. Anh chồng nọ mua một con cá về nhà bảo chị vợ nấu, sau đó chạy đi xem phim, chị vợ cũng muốn đi cùng. Anh chồng nói: “Hai người đi xem lãng phí lắm, em cứ nấu cá đi, đợi anh xem xong quay về, vừa ăn vừa kể cho em nghe tình tiết của bộ phim”.
Đợi anh chồng xem phim trở về nhà, không nhìn thấy cá đâu, bèn hỏi chị vợ: “Cá đâu rồi em?”.
Chị vợ kéo ghế, ngồi xuống, cất giọng bình tĩnh: “Em ăn hết cá rồi, nào, lại đây, ngồi xuống em kể cho anh nghe mùi vị của cá”.
Bài học rút ra: Làm người nên như vậy, bạn đối xử với tôi như thế nào, tôi sẽ đối xử lại với bạn như thế.

2. Anh chồng nhà nọ tan làm về nhà, nhìn thấy vợ đang đánh con trai, không ngó ngàng gì đến họ, đi thẳng vào nhà bếp, nhìn thấy nồi vằn thắn nghi ngút khói trên bàn, bèn múc một bát để ăn.
Ăn xong nhìn thấy vợ vẫn đang đánh con trai, không nhìn nổi nữa, nói: “Giáo dục con cái không thể lúc nào cũng dùng bạo lực được em ạ, phải giảng giải đạo lý cho nó hiểu!”.
Chị vợ nói: “Em mất công nấu nồi vằn thắn ngon là thế, mà nó lại tè một bãi vào, anh nói xem có điên không chứ?”.
Anh chồng nghe thấy thế, lập tức nói: “Bà xã, em nghỉ ngơi chút đi, để anh đánh nó!”.
Bài học rút ra: Người ngoài cuộc, đều có thể bình tĩnh; người trong cuộc, ai có thể thong dong, bình thản? Bởi vậy, đừng tùy tiện đánh giá bất cứ ai, bởi vì bạn không ở trong hoàn cảnh của họ…

3. Một người thợ mộc chặt một thân cây, làm thành ba chiếc thùng.
Một thùng đựng phân, gọi là thùng phân, mọi người đều xa lánh;
Một thùng đựng nước, gọi là thùng nước, mọi người đều dùng;
Một thùng đựng rượu, gọi là thùng rượu, mọi người đều thưởng thức!
Thùng là như nhau, bởi vì đựng đồ khác nhau mà vận mệnh khác nhau.
Bài học rút ra: Cuộc đời là như vậy, có quan niệm thế nào sẽ có cuộc đời như thế, có suy nghĩ thế nào sẽ có cuộc sống như thế!

4. Lão hòa thượng hỏi tiểu hòa thượng: “Nếu bước lên trước một bước là tử, lùi lại một bước là vong, con sẽ làm thế nào?”.
Tiểu hòa thượng không hề do dự đáp: “Con sẽ đi sang bên cạnh”.
Bài học rút ra: Khi gặp khó khăn, đổi góc độ để suy nghĩ, có lẽ sẽ hiểu ra rằng: Bên cạnh vẫn có đường.

5. Anh chàng nọ: Ông chủ, tắm ở đây mất bao nhiêu tiền?
Ông chủ: Nhà tắm nam 40 nghìn, nhà tắm nữ 400 nghìn.
Anh chàng nọ: Ông ăn cướp đấy à…
Ông chủ: Cậu muốn đến nhà tắm nam hay nhà tắm nữ?
Anh chàng nọ: Quyết đoán đưa ra 400 nghìn.
Bước vào nhà tắm nữ liếc mắt nhìn, toàn là nam.
Anh em trong nhà tắm: Lại một thằng nữa tới!
Bài học rút ra: Kinh doanh trước giờ không phải là dựa vào giá cả thấp, mấu chốt là dựa theo nhu cầu của khách hàng.

Sau bao năm xem Tây Du ký

Sau bao năm xem Tây Du ký, rút ra kinh nghiệm là:

– Khi Tôn Ngộ Không chuẩn bị giơ gậy giết yêu quái thì luôn có 1 vị phật nào đó xuống nói là : “Thú cưỡi của người này”, “Cháu của người kia”, “Con của người nọ”
=> Ý nghĩa: ” Mấy đứa làm chuyện ác toàn là con ông cháu cha “.

– Trên đường đi thỉnh kinh tất cả các rắc rối đều do cái “ngu” của Đường Tăng mà ra.
=> Ý nghĩa: mấy thằng ngu lúc nào cũng làm sếp .

– Bát Giới xu nịnh nhưng lúc nào cũng được ăn no, ngủ kỹ.
=> Ý nghĩa: mấy thằng nịnh thường được sung sướng .

– Sa Tăng thật thà và lúc nào cũng bưng bê khuân vác, bao nhiêu việc nặng điều làm hết .
=> Ý nghĩa : Thật thà lúc nào cũng thiệt thòi.

– Tôn Ngộ Không: tài giỏi xuất chúng và bị Đường Tăng cho đeo 1 cái vòng kim cô, nhưng lúc nào cũng là thằng đầu tiên phải xông vào hang cọp cứu” sếp “.
=> Ý nghĩa: người tài luôn bị sếp kìm hãm ( vòng kim cô ), không có cơ hội phát huy tài năng và gặp chuyện gì nguy hiểm gì thì cũng là thằng lĩnh đòn trước tiên.

ST

Sổ liên lạc

Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:

– Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.

– Vì sao vậy?

– Lần thứ nhất tao cho ông già xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông già nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy.