Tương tư - Đắng lòng sự thật phũ phàng

Tương tư

Tương tư

Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng (1)
Đắng lòng sự thật phũ phàng
Bao năm theo đuổi mà nàng không yêu!

(1) Hai câu trong bài thơ Tương tư của Nguyễn Bính

Bài thơ vu vơ viết trong một sáng mưa gió bất chợt…

Gió mưa là bệnh của giời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng

Gió mưa là bệnh của giời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng

Bonus bài thơ “Tương tư” của thi sĩ Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng

Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng

Bảo rằng cách trở đò giang
Không sang là chẳng đường sang đã đành
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy cho tình xa xôi?

Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho?
Bao giờ bến mới gặp đò
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu
Nhà anh có một hàng cau liên phòng
Thôn Đoài ngồì nhớ thôn Đông
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Nguyễn Bính, Hoàng Mai 1939

Click to rate this post!
[Total: 18 Average: 4.2]
Hai thẻ thay đổi nội dung bên dưới.
Cái hay của làm thơ dở là dễ khiến người ta cảm thấy gần gũi, đáng yêu! Hãy yêu và thương tôi thật nhiều các bạn nhé để tôi có thêm động lực làm thơ tiếp, cảm ơn các bạn!

Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)

Để lại lời bình