Tiếng thời gian

Tiếng thời gian

Thơ buồn vừa viết một câu
Chợt thèm nghe tiếng yêu đầu ngu ngơ
Thèm nghe tiếng của tuổi thơ
Có con chim hót ngẩn ngơ cuối đường…

Thèm nghe một tiếng ễnh ương
Tiếng ve kêu, tiếng trống trường thân quen
Tiếng hàng cây thức trong đêm
Tiếng mưa vừa ngớt trăng mềm nhô ra…

Thèm nghe tiếng sóng xa xa
Biển chiều em hát tình ca dạt dào
Thèm nghe tiếng gió lao xao
Tiếng đồi sim mãi xạc xào nhớ thương…

Thèm nghe tiếng nắng chiều vương
Cái hôm tôi sắp lên đường đi xa
Em qua xóm nhỏ em qua
Tiếng bàn chân bước như là chậm hơn…

Nhiều năm đếm bước cô đơn
Thấy hoa phượng nở vẫn buồn vu vơ
Thương ta thương những dại khờ
Thương em thương tuổi học trò qua mau…

Thơ buồn vừa viết một câu
Chợt thèm nghe tiếng yêu đầu ngu ngơ
Thèm nghe tiếng của tuổi thơ
Có con chim hót ngẩn ngơ cuối đường…

Dấu chân ngày cũ

Dấu chân ngày cũ

Dấu chân ta bước trên đường
Buồn vui ở lại bụi vương gót giầy
Bước chân rong ruổi tháng ngày
Chiều kia bụi cũng phủ đầy mộ ta

Đời là một chuyến đi xa
Nhưng mà cũng ngắn nhưng mà biết đâu
Chiều qua thổi sáo chăn trâu
Chiều nay tóc đã pha màu gió sương

Dấu chân ta bước trên đường
Mấy mùa qua mấy mùa vương vấn mùa
Trống trường nối những mùa thu
Hoa bằng lăng nối những mùa nhớ thương

Dấu chân ta bước trên đường
Buồn vui ở lại chiều vương nắng vàng
Biết đâu giữa độ xuân sang
Chưa chào ai đã vội vàng bỏ đi

Dấu chân ta mải miết đi
Chiều kia cũng lại quay về hư vô
Vầng trăng đêm ấy trời mưa
Nhờ em ta trả lại cho đất trời…

Ta vay ta trả nợ đời
Khổ đau cũng một kiếp người mong manh
Chiều qua tóc vẫn còn xanh
Chiều nay thì cũng đã xanh cỏ rồi

Chiều qua vẫn nói vẫn cười
Chiều nay ngõ đã đông người vào ra…

Buổi sáng nhìn em qua háng

Buổi sáng nhìn em qua háng

Ra đường mua thuốc thấy nhốn nháo,
Thì ra hỏa hoạn sắp lên báo.
Đi bảo hành ổ cứng bị ngáo,
Về lên thượng phơi nốt quần áo.

Nhoằng một cái là hết buổi sáng,
Thời gian nào làm thơ lai láng?!
Mệt quá cúi xuống nhìn qua háng,
Thấy hàng xóm đã bầu 3 tháng!

Trải chiếu ngắm trăng - Thơ: Nguyễn Thế Hoàng Linh - Minh họa: Thành Phong

Trải chiếu ngắm trăng

Cụ bà trải chiếu giữa sân
Cụ ông đập đập hai chân vào ngồi
– Chán ghê hết thuốc lào rồi
– Trưa vừa rào lại đấy thôi, quên à?
– Tôi bảo hết thuốc lào mà
– Vừa cơm xong nấu cháo gà gì ông
– Điếc rồi, thế có chán không
– Giờ này còn định ra sông tắm, trời!
Ông đúng là đồ dở hơi
– Dở hơi mà lại biết bơi đấy bà
– Ông bảo gì mà cháy nhà
Phỉ phui cái miệng không là chết oan.

60 chưa phải là già

60 chưa phải là già

60 chưa phải là già
Nhìn trong thân thể nhiều phần thiếu nhi
65 tuổi mới dậy thì
70 là tuổi mới đi vào đời
75 tuổi mới ăn chơi
80 là tuổi yêu đời yêu hoa
90 mới bắt đầu già
Nhưng mà em vẫn mặn mà yêu đương
Chừng nào được lệnh diêm vương
Nếu mày còn sức cứ chơi thoả lòng
Một khi mà đạn hết lên nòng
Buông súng nằm xuống mới xong một đời!