Đau dạ dày

Đau dạ dày

Chỉ cần hơi lạnh chút
Là cái bụng lại đau
Mặc ấm, ăn no ấm
Thì nó hết làu bàu!

Chiều qua uống rượu ấm
Đêm về bụng vẫn đau
Phải nhờ người, lấy bụng
Đè lên, hết làu bàu!

Mỗi khi căng thẳng quá,
Hay thức khuya, biết liền,
Quát con rồi gục xuống
Như đột quỵ trong phim!

Đau bụng khó chịu lắm
Phải xoa mới đỡ đau
Vợ mà không để ý
Quằn quại suốt đêm thâu!

Con ốm

Con ốm

Sợ nhất con ốm
Sợ nhất con đau
Những lúc canh thâu
Những khi mờ sáng

Đầu tuần cuối tháng
Bất kể lúc nào
Lúc con sốt cao
Khi con cảm lạnh

Trời mưa hay tạnh
Đều thấy âu lo
Nghĩ lại thương cho
Cha mẹ mình xưa

Chẳng quản nắng mưa
Nuôi mình vất vả
Cuộc sống hối hả
Rồi lại một ngày

Các con hôm nay
Sẽ thành cha mẹ
Lại như canh hẹ
Rối chuyện chồng con

Ốm yếu gầy mòn
Vì con vì cái
Dù trống dù mái
Cũng khổ vậy thôi

Nước mắt chảy xuôi
Muôn đời vẫn vậy
Đến khi chống gậy
Nương tựa vào nhau

Chả mong sang giầu
Chả màng nếp tẻ
Chỉ mong con khỏe
Chỉ mong con ngoan

Để mình rảnh rang
Còn làm thêm đứa!
Đùa thôi xin hứa
Chẳng đẻ nữa đâu!

Chán

Chán

Nhiều khi em chán em buồn
Em ngồi mặc kệ chiều buông nắng vàng
Chán ăn, chán mặc, chán làm
Cái gì cũng chán chả ham muốn gì

Nhiều khi em chán nhiều khi
Chán không cần biết chuyện gì, tại sao!
Chán đêm nay trời nhiều sao
Thuyền không rời bến cắm sào đứng yên…

Chán hôm qua ví hết tiền
Lương thì chưa tới bạn hiền ở xa
Làm sao em mua được nhà
Mua tuổi trẻ với lại là mua vui…

Chán bao nhiêu chuyện trên đời
Cũng không bằng chuyện em ngồi với anh!
Đẹp trai, phong độ, hiền lành,
Lá thì rõ tốt mà cành, có đâu!

Private

Private

Post bài private
Mãi chẳng được một like
Đành tự like, cảm thấy
Có gì đó sai sai!

Nhớ ngày xưa còn trẻ
Yêu người chẳng nói ra
Giống như private
Ghen rồi tự trách ta!

Nhiều khi mình lạ lắm
Cứ dở dở hâm hâm
Thấy bao chuyện nhức mắt
Vẫn cười, vẫn lặng câm…