Lên mạng xem hài

Lên mạng xem hài

Lên mạng xem hài chẳng thấy vui
Bắc kỳ Nam kỳ chửi nhau cùi
Quên mất chúng ta cùng một nước,
Cùng đảng dìm nhau có gì vui?

Người Bắc thích xem hài sâu sắc
Người Nam vui vẻ thích bông đùa
Người Bắc thích khoai, người Nam thích,
Xúc xích ngập trong sốt cà chua!

Tôi gốc Bắc Kỳ thích hài Nam
Thích ăn xúc xích sái quai hàm
Em gái Nam kỳ mê khoai Bắc
Là việc của em tôi chả ham!

Thấy chưa sao cứ phải cãi nhau
Mình thích người ta có thích đâu
Bắc Nam mỗi miền gu mỗi khác
Hiềm khích chi thêm gợi niềm đau?

Đất nước bây giờ đã bình yên
Dân chủ, tự do thì chớ nên
Ép nhau, dọa nhau làm chi nữa
Người ta lại bảo Việt Nam hèn!

Mệt mỏi chẳng thiết xem hài nữa
Vào mạng đọc tin tức sáng nay
Trưởng thôn đòi chia tiền cứu trợ
Hài quá xin một tràng pháo tay!

Thấy chưa?! Vui là phải vỗ tay!
Không thích cũng đừng chửi sâu cay
Sống phải yêu đời và tin tưởng
Hết nợ Việt Nam sẽ đẹp ngay!

Về Bách Khoa đi em!

Về Bách Khoa đi em!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Anh bây giờ đã hết hom hem
Hết gầy hết đói và hết tóc
Nhưng chửa lúc nào hết yêu em!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Mình cùng thăm những giảng đường quen
Giảng đường những chiều hiu hiu gió
Ta chìm trong giấc mộng thần tiên!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Tối nay mình lại đi xem phim
B9 toàn phim chưởng hay lắm
Chưởng cứng thôi không có chưởng mềm! (1)

(Muốn chưởng mềm phải ra Bát Giác
Biết điều cứ lặng lẽ mà xem
Xem xong lặng lẽ về phòng ngủ
Manh động có ngày bị nêu tên!) (2)

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Giải lao rủ nhau ra căng tin
Ăn tạm bát mì không người lái
Trưa anh mời em cơm ba nghìn! (3)

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Những Thảo, Ngọc, Thanh, Thúy với Hiền
Tưởng gái hóa ra toàn đực rựa
Em ơi chắc là anh phát điên!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Mình thi Olympic sức bền
Không được giải gì anh mới thấy
Chẳng sức nào bền bằng sức em!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Tranh thủ nhà nghèo đi dậy thêm,
Tối làm bồi bàn, gia sư toán,
Đêm thức học bài, chơi bài đêm!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Anh trả nợ em một chầu kem
Trả nợ mấy môn còn thi trượt
Không thì ra trường bằng niềm tin!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Em ở tầng dưới anh tầng trên
B6 mùa này trời đẹp lắm
Hoa sữa thơm nồng đêm hằng đêm

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Anh vẫn là anh vẫn ngoan hiền
Kệ gió, kệ mưa, anh kệ hết,
Anh vẫn là anh vẫn hồn nhiên

Anh vẫn là anh vẫn là chim
Ngay thẳng giữa cuộc đời ngả nghiêng
Mình bay khắp mọi miền tổ quốc
Đi đâu cũng được Đảng, dân tin!

Em ơi, về Bách Khoa đi em!
Anh vẫn hào hoa và linh thiêng
Cổng Parabol vẫn cong và cứng
Em à, Bách Khoa nó rất riêng!

Em có về Bách Khoa không em!?
Mình xa nhau đã mấy trăng mềm
Mấy đâu mấy chục năm ấy chứ,
Anh vẫn yêu trong tưởng tượng em!

(1), (2): Các hình thức giải trí cho sinh viên Đại học Bách Khoa Hà Nội những năm 199x

(3): Giá tiền một suất cơm sinh viên khoảng năm 1995 quanh khu KTX Đại học Bách Khoa Hà Nội khoảng 2000 đến 2500đ, vàng khoảng 450K một chỉ, USD khoảng 15K!

Nhân chuyện làm game. Ông bố thất nghiệp được Facebook tài trợ gần một tỷ đồng khởi nghiệp

Nhân chuyện làm game

Sáng đọc báo, tôi thấy
Có một lập trình viên
Ở nhà trông con vẫn
Tự mày mò làm game

Lúc đầu cũng thất bại
Vợ lại cấm vận tiền
Nhưng may nhờ kiên nhẫn
“Quyết chí ắt làm nên”

Tháng được hơn trăm triệu
Một thu nhập như mơ
Thoải mái tiền bỉm, sữa
Tiền uống bia, vẫn thừa

Tôi cũng đã làm game
Gần hai chục năm qua
Từ cái thời tự code
Pascal, VGA

Cờ đất, ô ăn quan
Rồi cá ngựa, đủ cả
Code trên giấy A0
Bày tứ tung khắp nhà!

Thế mà, chẳng hiểu sao
Đam mê chỉ lúc đầu
Bẵng đi, không làm nữa
Bây giờ tiếc, còn đâu!

Sau đấy web, mobile
Dạy học, làm phần mềm
Bao năm miệt mài rất
Vẫn coder no name!

Tôi nghĩ, chắc tại tôi
Xấu số, chưa có duyên
Chứ thực lòng, tôi vẫn,
Sống lành, ngoan, rất hiền!

Tôi nghĩ, là đàn ông
Thứ nhất, phải có tài
Học giỏi, làm ăn giỏi,
Đều được cho là tài

Thứ hai, phải khiêm tốn
Biết khen, học người tài
Đừng cho mình là nhất
Thế gian, ai hơn ai?

Thứ ba, phải bền chí
Vượt qua mọi chông gai
Đam mê, và quyết liệt
Mới mong có ngày mai

Ngẫm người, thì như thế
Còn mình, thấy hoang mang
Tài, chí và khiêm tốn
Có, nhưng cứ nhàng nhàng…

P.S:

Vừa nãy mải chém gió
Bốc phét và làm thơ
Để con tè, không biết
Hết bỉm, sao bây giờ?!

Xin hãy tha thu

Xin hãy tha thu!

Vì hết ga không luộc được rau
Vì chúng ta mãi mãi không thuộc về nhau
Nên đừng làm trái tim thêm đau
Tốt nhất là hãy don’t talk anymore
Nói thêm nhiều chả có gì hay ho
Nếu hết ga không luộc được rau
Nếu chúng ta mãi mãi không thuộc về nhau
Thì hãy nói hai tiếng “tạ từ”
(Đọc lên nghe hơi giống tattoo)
Để chúng ta cùng quên quá khứ
Dẫu có lỗi lầm đi nữa
Vẫn cần được tha thu

Người yêu hỡi ngàn lần xin tha thu
Xin lỗi em, ngàn lần anh xin lỗi
Xin lỗi em, ngàn lần xin tha thu
Anh đã xóa hình xăm có tên em trên trán
Để thay bằng tên một người đàn ông khác rồi em!

Mùng 6 tháng 9

Mùng 6 tháng 9

Hôm nay tôi kể chuyện đời
Một ngày đặc biệt đất trời âm u
Mùng 6 tháng 9 mùa thu
Xe cộ ngang dọc nhìn như xếp hình!

Nghĩ mà thương đám học sinh
Đường xa cặp lớn thân hình nhỏ nhoi
Nhỡ đâu nghe mấy ông trời
Bắt học chữ Hán thì toi dân mình!

Mùng 6 tháng 9 Hà Tinh (Tĩnh)
Cha mẹ phản đối, học sinh ở nhà
Ông Putin ở nước Nga
Sang Tàu ủng hộ Trung Hoa lưỡi bò

Mùng 6 tháng 9 thấy lo
Sợ ăn phải phở con bò bị điên
Mùng 6 bao chuyện ưu phiền
Thủ đô cho tới những miền quê xa

Mùng 6 tháng 9 của ta
Thấy mưa rơi cứ nhìn xa nhìn gần
Vẩn vơ thơ viết lạc vần
Nhắc chuyện 69 có phần không vui!

Rượu

Rượu vào cái xấu lòi ra
Rượu vào bỏ cửa bỏ nhà đi chơi
Rượu vào quần áo tả tơi
Rượu vào văng tục nói lời luyên thuyên

Rượu vào hao tổn bạc tiền
Rượu vào nhìn vợ nghĩ tiên trên trời
Rượu vào ăn nói lả lơi
Rượu vào than trách đất trời không thương

Rượu vào nằm ngủ ngoài đường
Rượu vào đi lại coi thường công an
Rượu vào ăn nói làm càn
Rượu vào phán chuyện thế gian như thần

Rượu vào đời cũng bất cần
Rượu vào quên hết tình thân họ hàng
Rượu vào bạn với nghĩa trang
Rượu vào cả họ cả làng đều khinh

Rượu vào chết bất thình lình
Nếu có sống được bệnh tình rất nguy
Anh ơi uống nữa làm gì
Nếu anh uống nữa em quỳ xuống xin.