Chuyện tình xe Lead

Chuyện tình xe Lead

Anh mua về xe Lead
Cho em ngồi vừa khít
Cốp rộng, xăng tốn ít
Có vẻ em rất thít!

Xăng đổ đầy 5 lít
Đeo khẩu trang kín mít
Lạng lách, hết ga vít
Người đi đường chết khiếp!

Từ ngày có xe Lead
Em sướng cười mắt híp
Đưa nhau lên cao tít
Mình yêu lầy, so deep!

Có lần cùng ăn mít
Ở trên chiếc xe Lead
Mình vừa ăn vừa kiss
Ngọt ối giời phê tít!

Cuộc tình đang khăng khít
Vội vàng em lại quit
Chắc tại anh lương ít
Mà em đành xa tít

Em mang theo xe Lead
Về đâu anh chẳng biết
Món nợ mua xe Lead
Một mình anh trả tiếp

Một lần đi sắm Tết
Gặp em chọn quần chíp
Vẫn xinh, cười mắt híp
Bên một ông dáng vip

Người ta mua Matiz
Cho em ngồi mát đít
Em quên rồi xe Lead
Quên cuộc tình đã chết

Sao em vội delete
Cuộc tình chưa finish
Để anh buồn anh tiếc
Tiếc em và xe Lead

Nhìn trời sao chi chít
Thương chuyện tình xe Lead
Viết bài thơ vần ít
Xong rồi khóc thút thít!

Cô gái, bóng râm và chiếc ô

Cô gái cầm ô đứng trong bóng râm
Người ta bảo cô là cô bé hâm
Vì cô cầm ô, đứng trong bóng râm
Cô gái thờ ơ và không quan tâm!

Cô vẫn cầm ô đứng trong bóng râm
Kệ cho người ta bảo cô là hâm
Vì cô cầm ô đứng trong bóng râm
Cô gái phớt lờ và không quan tâm!

Cô cứ cầm ô đứng trong bóng râm
Mặc cho ai đó bảo cô là hâm
Vì cô cầm ô đứng trong bóng râm
Cô cũng kệ thôi, cô chẳng quan tâm!

Cô xoay chiếc ô cười trong bóng râm
Người ta bảo cô là cô gái dâm!
Vì đầu gối cô trông hơi bị thâm
Cô chỉ quay đi, cô chẳng quan tâm!

Cô nghiêng chiếc ô nhìn quanh bóng râm
Người ta bảo cô là cô quá dâm
Vì hai đầu gối của cô quá thâm
Cô cười thản nhiên và không quan tâm!

Bất ngờ đang nắng trời mưa lâm thâm
Cô cầm chiếc ô đi qua bóng râm
Bước lên chiếc xe Mẹc đen hơi thâm
Có người đàn ông tóc đã hoa râm,

Đang ngồi trong xe mặt như cái mâm
Nắng chả tới nơi vẫn đeo kính râm
Một tay sờ môi miệng đang ngậm sâm
Một tay đặt lên chiếc đầu gối thâm…

Mọi người nhìn theo tất cả lặng câm
Hóa ra mình mới là những người hâm:
Không chịu đi bằng hai đầu gối thâm,
Không có ô dù đứng trong bóng râm…

Hôm nay trời mát

Hôm nay trời mát

Hôm nay trời mát
Tự nhiên muốn hát
Mà đời bết bát
Mà ngại, vì nhát

Mà sợ bị tát
Chết vùi trong cát
Vừa đau và rát
Nên chẳng dám hát

Hôm nay trời mát
Gặp em rất mát
Tình cảm bột phát
Thấy thèm và khát!

Mà ngại, vì nhát
Nên chẳng dám chat
Chỉ cầm cái bát
Mút mút mát mát

Hôm nay trời mát
Bốc được con át
Bích mà chua chát
Đời mình sắp nát!

Hôm nay trời mát
Em thì xanh ngát
Mắt cười ướt át
Chỉ muốn xuất phát!

Hôm nay trời mát
Em muốn nghe hát
Đánh liều thử phát
Thế là bát ngát!

Thế là hết nhát
Thế là trời mát
Lấy xe u oát
Lượn đi một lát

Hôm nay trời mát
Thắt cà la vát
Lệch đi hóng mát
Vừa đi vừa hát

Hát lời bi đát
Trách tình chốc lát
Vội vàng cọ xát
Để rồi tan nát

Để rồi chua chát
Cuộc tình hết đát
Như quả chuối nát
Chẳng thể vớt vát

Hôm nay trời mát
Thấy buồn man mát
Vừa đi vừa hát
Chắc là bị mát!

Thơ tặng sinh nhật vợ

Thơ tặng sinh nhật vợ

Hôm nay sinh nhật con người ta
Không biết mua quà hay mua hoa?
Quà thì khổ nỗi tiền không có!
Đẹp rồi chẳng nhẽ lại tặng hoa?!

Mùng 3 tháng 3 năm 83
Vợ tôi đêm ấy được sinh ra
Lớn lên lấy chồng sinh 3 đứa
Vợ tôi bây giờ mới 33!

Ít tuổi sở thích rất bao la
Nay thích khăn choàng mai túi da
Nói chung tính tình không đoán được
Trẻ quá cho nên khó tặng quà!

Nghĩ từ hôm kia tới hôm qua
Đau đầu nghĩ mãi vẫn chẳng ra
Bèn đem 3 đứa con đẹp vãi
Tặng nàng ưng ý cười như hoa!

Cười tươi nhưng vẫn cứ đòi quà
Ngày xưa say đắm giờ tỉnh nha!
Nhất quyết không chịu nhận “hoa cũ”
Nàng bảo đồng tiền mau xòe ra!

Tôi giả vờ khen cái trần nhà
Rồi chuồn nhanh gọn ố là la!
Tôi ra đầu ngõ làm chén nước
Biết đâu ngồi đấy lại nghĩ ra?

Cuối cùng quyết định mua ba ba
Mời “người ta” đến uống khà khà
Rồi hứa sẽ yêu con người ấy
Tận tụy từ nay đến lúc già!

Chén một chén hai lại chén ba
Bữa tiệc sinh nhật vui quá ta
Vợ cứ bảo tôi thêm chén nữa
Uống để có sức mà ngắt hoa!

Lúc ấy là vào khoảng canh 3
Đang vui tôi bảo để anh ra
Ngoài đi vệ sinh một chút đã
Cũng tại thùng bia 333!

Quay lại thì con đã khóc òa
Dỗ dành một lúc mới ê a
Anh chị nhìn nhau cười méo mặt
Con là đau khổ của mẹ cha!

Năm ấy vợ tôi mới 33
Sinh nhật không được tôi tặng quà
Nhưng được tôi yêu, chiều hết sức
Lại không vòi vĩnh lấy vợ ba!

Đừng gọi anh bằng chú

Đừng gọi anh bằng chú

Trời ơi mấy nàng thiếu nữ
Hình như chúng nó bị lú
Suốt ngày kêu tôi bằng chú
Kêu xong còn cười thích thú!

Làm tôi cảm thấy cay cú
Tiếng kêu như gầm như rú
Hí hí há há hú hú
Khanh khách cười nghe như thú!

Chẳng nhẽ mình đã già khú?
Chẳng nhẽ già không được đú?
Chẳng nhẽ thấy già nên phũ?
Chẳng nhẽ già không cần bú?!

Mặt anh tuy già tuy cũ
Nhưng súng đạn rất phong phú!
Nói không phải khoe khoang chứ
Nhắm mắt bắn trúng khối thứ!

Thế nên em đừng ủ rũ
Hôm nào cứ vô rừng rú
Anh không làm em ừ hữ
Lúc đấy hãy kêu bằng chú!

Tôi mang tiếng là trọc phú
Sớm chiều chỉ ăn mì Chũ
Để dành tiền vào Từ Dũ
Cùng em giải quyết chuyện cũ!

Ra về tặng em chiếc mũ
Trên đó có đề mấy chữ
Đọc nghe hết hồn mỹ nữ:
“Già nhưng mà đầy quyến rũ!”

Này nhé mấy đứa mới nhú
Tuổi thanh xuân lo mà giữ
Cứ ở đấy mà cười rũ
Anh ngắt cả hoa và nhũ!

Tuổi thanh xuân nhiều vui thú
Thích chơi không thích giặt giũ
Nếu em muốn có đủ thứ
Sao vẫn kêu anh bằng chú?!

Thôi đừng gọi anh bằng chú
Lại đây để anh bóp chân!
Chân em trắng ngẩn ngần ngân
Anh mà chạm tới toàn thân nhũn nhùn!…

Thầy nghèo

Thầy nghèo

Ví mới, tiền chưa tới
Ví cũ, tiền đang ngủ
Ôi cuộc đời thật phũ!

Người ta tiền nhiều như lũ
Mình vẫn mãi một chiếc xe đạp cũ
Giầy cũ, máy cũ, vợ cũ, bồ cũ, người tình cũ
Buồn thiệt chứ, chẳng có chi!

Vẫn mải miết đi
Cùng học trò bước qua những mùa thi
Sẽ còn lại gì?
Sau những chiều thu xào xạc lá
Tôi con nai già ngơ ngác quá
Miệng cười, tay nhặt lá và chân đá ống bơ?
Lạc lõng những vần thơ
Hau háu nhìn đời qua gương mặt nhàu nhĩ

Đời thi sĩ
Chẳng có chi
Vẫn mải miết đi

Đến một chiều
Chợt nghĩ

Làm thơ cũng để làm chi?
Sao không làm cái bánh mì cho xong?!
Rủ cô trò cũ ăn cùng
Thấy thầy nghèo quá nàng không nói gì!